MƯỜI NGÀY - Trang 214

tôi sẽ dễ dàng thương xót lắng nghe những lời cầu xin của cô. Về danh dự,
tôi thấy cô đắn đo hơn xưa kia đấy. Vì ở trên cao đó trần truồng là khó chịu
cho cô đến thế, vậy cô hãy gửi những lời cầu van của cô đi cho cái người
mà ngay cái đêm tôi nói với cô, cô đã không hổ thẹn đem cái thân trần
truồng của mình trao tay người đó khi cô nghe thấy tôi đi lại trong sân nhà
cô, đánh răng lập cập, giẫm chân trên tuyết. Hãy để cho hắn cứu giúp cô,
đem quần áo đến cho cô, bắc thang cho cô xuống. Vậy cô hãy tìm cách trao
việc âu yếm chăm lo danh dự cô cho người mà, đêm ấy, và nghìn đêm khác,
cô đã không do dự phó thác thân mình. Làm sao cô không gọi hắn đến cứu
cô? Về mặt đó, hắn chẳng là thành thạo hơn bất cứ ai ư? Cô là của hắn. Hắn
phải giữ lấy hay cứu đỡ đối tượng nào nếu không là thân cô? Hãy kêu cầu
hắn đi, hỡi con người ngu xuẩn! Hãy thử xem. Cái tình yêu cô đem cho
hắn, cộng với sự tinh ranh của hai người, có đủ sức phá tan mạng lưới của
sự ngờ nghệch của tôi, sự ngờ nghệch nọ mà, trong cơn điên cuồng ân ái,
cô đã xin hắn đem bắc lên cân với lòng cô say đắm hắn! Bây giờ đây, cô
không phải từ chối tôi những ân ái mà tôi từ chối, nhưng nếu tôi yêu cầu nó
thì cô không thể từ chối với tôi được. Thôi đi! Đúng hơn cô hãy để dành
những đêm của cô cho tình nhân cô, nếu sự tình cờ cho cô sống mà ra được
khỏi nơi đây. Hãy cho những đêm ấy thuộc về hai người. Tôi có một trong
những đêm ấy là quá đủ rồi. Tôi đã một lần bị lừa là đủ. Những lời của cô
là do mưu trí xui cô nói cô cố gắng bằng những câu nịnh nọt, xin tôi gia ơn,
cô gọi tôi là quý tộc và quân tử, nhưng trong thâm tâm, cô chỉ có một ý đồ
được tâm hồn cao cả của tôi tha trừng phạt tội ác của cô. Những lời nịnh
nọt của cô sẽ không che mắt tôi, và trí sáng suốt của tôi, như những hứa
hẹn giả dối của cô đã một lần làm thế. Tôi tự cho là biết mình. Thời gian tôi
ở Pari đã khiến cho tôi hiểu về chính mình ít hơn là chỉ một đêm của cô, đã
cho tôi hiểu rõ về cô. Cho nên, dù tôi cố là hào hiệp, cô cũng chẳng phải là
thứ người mà một đức độ như thế phải tỏ hiệu quả đối với họ. Đối với dã
thú thuộc loại cô, sự trừng phạt cũng như sự trả thù không thể có mục đích
nào khác hơn là cái chết. Tình thương mà cô van xin, người ta có thể
nhượng bộ cho đàn ông được. Tôi không có những cánh của chim ưng, và
tôi nhận ra ở cô không phải một con bồ câu mà như một con rắn độc, ý tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.