MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 53

“Ve chai, ve chai đây!”

“Ai đồng chì nhôm bẹp dép rách không?”

“Ai giấy vụn sách cũ bán đi!”

Họ nghèo rớt mồng tơi?

Không, những thùng rác chính là gia tài của họ!

Họ từng may mắn nhặt được những thứ mà bạn và tôi không trân trọng.

Họ là người sao? Có lẽ vậy.

Hãy nhìn những già trẻ gái trai với chiếc móc sắt trèo leo lăn lộn trên

những núi rác, chỉ có thể nói họ là những động vật bò sát.

Nhà của họ ở đâu? Ở bờ đê.

Muôn vàn những gian khổ đẩy họ đến nơi này, trở thành những người

hàng xóm của nhau. Người quả phụ bị cả gia tộc bỏ rơi, gã điền nông bị
mất hết đất đai, một gia đình với sáu đứa con gái, ông cụ già cô độc không
con, gã lang thang không nhà không cửa, kẻ cờ bạc trắng tay, đứa câm có
chân tay mà chẳng có việc làm, tên lừa đảo giang hồ đã cải tà quy chánh…
Họ tập trung lại đây, tổ chức thành một xóm tạm, ngoài việc đi nhặt rác,
không còn nghề nào để họ kiếm sống nữa rồi.

Những kẻ phạm tội cũng thường ẩn náu ở những nơi như thế này. Kẻ

không có tai vừa nhắc đến ở trên chính là Chu Đồng Gia, một tên tội phạm
bỏ trốn nhiều năm, từng sát hại một gia đình bốn người.

Chu Đồng Gia sau khi bị bắt đã khai ra một nhân vật: Ông chủ Xa. Ông

chủ Xa mở một nhà nghỉ dưới chân cầu, nhà nghỉ đó đồng thời vừa là quán
ăn, vừa là chỗ đổ xăng cho các xe tải chở rang hay qua lại nơi này.

Cảnh sát nghi ngờ ông chủ Xa có liên quan đến một số vụ án, nhưng

không tìm được chứng cứ nào. Những kẻ nhặt rác thường bàn tán thế này:

“Ông chủ Xa quen bọn xã hội đen đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.