MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 24

triều Tùy loạn lạc nên lui về ở ẩn. Kinh điển Nho học, cầm kỳ thi họa, phụ
thân đem tất cả những truyền thống tinh túy văn hóa Trung Quốc truyền đạt
cho các con. Huyền Trang thích được nghe cha dạy nhất, từng lời từng lời
đều rót vào tim. Một hôm, phụ thân giảng cho ngài nghe một đoạn trong
“Hiếu kinh.” Phụ thân vừa dứt lời, Huyền Trang đã đứng dậy, sửa áo chỉnh
tề, cúi đầu cung kính lắng nghe.

Phụ thân có chút kinh ngạc hỏi: “Con sao vậy?”

Huyền Trang đáp: “Tăng tử cũng không ngồi khi trả lời Thầy, con nay

nghe cha dạy, làm sao mà dám ngồi?”

Điều bất hạnh là, Huyền Trang lên mười thì phụ thân qua đời. Cha mẹ

đều mất, chị lập gia đình, người anh thứ hai Trường Tiệp đã xuất gia về dẫn
ngài đến chùa Tịnh Thổ mà mình đang trú tại Lạc Dương, dạy ngài tụng
kinh. Điều khiến người anh ngạc nhiên là Huyền Trang ở trong chùa như cá
gặp nước, dường như trở về lại nhà xưa. Không đầy một năm, Huyền Trang
đã thuộc làu không ít kinh điển. Năm ngài 13 tuổi, Tùy Dạng Đế ban chiếu
thế độ cho 27 vị tăng tại Đông Đô -Lạc Dương. Huyền Trang vì tuổi còn
quá nhỏ, ngay cả việc dự tuyển còn không được huống chi là. Ông đứng rất
lâu bên ngoài trường thi, không chịu đi, mắt không rời nhóm người cầu thế
phát và chư tăng đi đi lại lại, vừa ngưỡng mộ vừa tiếc rẻ.

Đột nhiên, một vị mặc quan phục tiến về phía ngài. Đây chính là quan

chủ khảo buổi thế độ - Trịnh Thiện Quả. Ông chú ý thấy Huyền Trang đứng
bên ngoài rất lâu, liền hỏi: “Cháu là con nhà ai?”

“Con nhà họ Trần làng Du Tiên huyện Hậu Thị, Lạc Châu.”
Trịnh Thiện Quả thấy cậu bé dung mạo tuấn tú, lời nói lưu loát, cử chỉ tự

nhiên, trong lòng cũng cảm thấy mến, liền hỏi tiếp: “Cháu cũng muốn xuất
gia sao?”

“Dạ vâng, nhưng vì tuổi quá nhỏ, lại thêm Phật học còn nông cạn, không

thể dự tuyển.”

“Vì sao cháu muốn xuất gia?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.