MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 41

trước đây vậy. Nó không những an ủi tinh thần, mà còn giúp con người biết
đối diện với nhân sinh, như giải quyết vấn đề lớn sinh lão bệnh tử. Đối với
những người chán nản thì tìm lại được niềm an lạc cho mình, chùa chiền
còn là nơi lánh nạn, lúc trước đã che giấu an toàn cho những đảng viên khi
bị truy bắt.

Với người cùng thời như tôi đều cho rằng chùa chiền là nơi an ủi tinh

thần, là trung tâm truyền bá tư tưởng mê tín của chế độ phong kiến, Tăng
chúng là những người ngồi không sống dựa vào người dân tôn sùng cho họ
là những cao tăng đại đức - những nhận thức này đã bắt đầu thay đổi từ
phim ảnh về chùa Thiếu Lâm. “Mặt trời mọc trên núi cao, ở thung lũng,
tiếng chuông sớm làm kinh động cánh chim bay... đã 16 mùa đông qua
xuân lại, chàng thiếu niên Hoàng Hoa đầy khí phách thường khổ công
luyện võ, cày ruộng chăn trâu săn bắn, đôi vai nhuốm màu sương gió...”,
khúc tuyệt vời trong ”bài ca chăn cừu” đã đưa chúng tôi đến thế giới thần
kỳ của chùa Thiếu Lâm. Lý Liên Kiệt trong vai hòa thượng Giác Viễn cùng
các huynh đệ, người nào cũng võ nghệ cao cường, tuyệt kỹ. Họ đã bảo vệ
vua Đường, trừ gian thần, giúp chính nghĩa, cứu độ người nghèo, thật là
hóa thân của thiện mỹ. Thảo nào nam bắc sơn hà, trong cũng như ngoài
thành, đều trỗi dậy phong trào học võ; ngôi chùa vốn tĩnh mịch giờ cũng
thành náo nhiệt, người xuất gia trẻ ngày càng nhiều.

Cho đến giờ, tôi vẫn không quên một tình tiết trong phim về chùa Thiếu

Lâm, sự kiện phát sinh đêm đó luôn hiện trước mắt tôi. Khi xem phim trở
về, tôi vội kể lại cho ngoại nghe các tình tiết trong phim, quả thật các vị
hòa thượng đúng là có bản lĩnh, là người tốt như ngoại từng nói. Ngoại
nghe rất vui, liên tục hỏi tôi, nào là Thiếu Lâm như thế nào, có phải hùng
tráng y như truyền thuyết từng kể không? Không hề bị hư hoại chứ? Các
pho tượng Phật trong chùa có được bảo vệ tốt hay không? Tôi chưa từng
thấy ngoại hỏi nhiều như lúc này, chúng tôi thức tới nửa đêm mới đi ngủ.

Ngoại ngủ rất ít. Mỗi đêm chợt thức đi nhà vệ sinh, tôi đều thấy ngoại

ngồi nơi đó. Ánh trăng soi đến, tôi thấy rõ dáng an tường của bà, miệng
không ngừng lẩm bẩm, tay bốc từng hạt đậu để từ chén này sang chén bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.