MUÔN KIẾP NHÂN SINH - TẬP 3 - Trang 125

đấu rút gươm ra bước đến bên Valeria khi cô vẫn chắp tay cầu
nguyện. Tôi dợm bước tới thì Marcus quay sang chặn lại, ông ghé
vào tai tôi nói nhỏ:

- Con phải tuyệt đối giữ im lặng, hãy để ta lo việc này.

Không đợi tôi kịp phản ứng, vừa nói dứt lời Marcus đã bước ra nói
lớn:

- Con bé này cứng đầu, hãy cho ta vinh dự trừng trị nó.

Thấy thần tượng của mình bước ra, toàn thể giác đấu sĩ trong căn
hầm đồng thanh kêu lớn:

- Đúng rồi! Vinh dự này thuộc về ngài, xin ngài hãy ra tay.

Một giác đấu sĩ bước tới, cung kính hai tay dâng gươm lên cho
Marcus nhưng ông lắc đầu:

- Chỉ là một con bé, ta không cần gươm, một bàn tay là đủ rồi.

Các giác đấu sĩ trong hầm đồng thanh reo hò:

- Marcus! Marcus! Anh hùng của chúng ta!

Marcus thong thả bước đến cạnh Valeria, vì ông quay lưng về phía
các giác đấu sĩ nên không ai thấy ông đang làm gì, nhưng ở góc bên
cạnh, tôi thấy rõ ông đang thì thầm vào tai Valeria. Valeria đang cầu
nguyện chợt ngẩng lên, ánh mắt cô quay về phía tôi đứng, miệng
mấp máy như nói gì giữa tiếng hò reo của các giác đấu sĩ đang vang
dội trong hầm. Marcus ghé sát tai nghe rồi gật đầu, ông đưa bàn tay
to lớn lên bóp mạnh vào chiếc cổ thon nhỏ của cô gái. Valeria nấc
lên một tiếng, yết hầu vỡ nát, cô nhìn tôi lần cuối rồi gục xuống.
Marcus đứng yên chờ cho đến lúc cô không còn thở nữa rồi mới ra
lệnh cho tay võ sĩ giác đấu đứng cạnh đó:

- Hãy mang nó ra cho diều quạ ăn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.