Sau khi nghe Thomas kể về thời gian sống ở Bactria, tôi đã hỏi ông,
có phải sau hai mươi năm thực hành tĩnh tâm, ông đã đạt đến một
trình độ nào đó rồi chăng. Thomas chỉ nói vắn tắt rằng lúc đó ông đã
có thể nhập định rất nhanh, hơi thở nhẹ như có như không, mọi tư
tưởng đều ngừng bặt, toàn thân nhẹ nhõm, khinh an. Tuy nhiên, ông
không nói gì thêm và nhắc tôi rằng đó không phải là điều quan trọng.
Thomas cũng nhắc lại là hiện nay tuy nhân loại đang đi vào giai
đoạn Hoại và Diệt nhưng mọi người phải tin rằng việc thay đổi tâm
thức vẫn có thể xảy ra. Ông nhấn mạnh rằng phải có lòng tin vững
chắc về việc chuyển đổi nghiệp quả thì mới có thể vượt qua các khó
khăn, không để cho những sự kiện xáo trộn bên ngoài ảnh hưởng.
Nếu không nhận thức rõ ràng thì rất dễ bị các sự kiện đó lay chuyển.
Mọi sự xảy ra trên thế gian này đều là nhân quả, không có việc gì
xảy ra mà không có nguyên nhân. Tất cả đều là những bài học để
nhân loại học mà thôi. Có bài học cho từng cá nhân và có những bài
học cho từng quốc gia. Nếu không học được lúc này thì sẽ phải học
lại vào lúc khác. Mọi tai ương hiện nay đều do nghiệp lực chiêu cảm
mà đến. Nếu đã hiểu như thế thì phải biết tìm cách làm những việc
thiện lành để hóa giải nghiệp lực và thay đổi vận mệnh của mình
cũng như kêu gọi mọi người chung tay làm những việc tốt giúp
chuyển hóa cộng nghiệp cho xã hội. Lúc đó, khi bệnh đến thì sẽ có
thuốc hay. Việc dữ sẽ biến thành việc lành.
Ông nói thêm nghiệp lực đang chi phối nhân loại hiện nay bắt nguồn
từ việc giết chóc và tham lam. Nhìn quanh thế giới, chỗ nào cũng có
tranh giành, thù hận, nơi nào cũng có giết hại, sát sinh nên thiên tai,
dịch bệnh là việc hiển nhiên. Ông nhấn mạnh, chỗ nào có nhiều giết
chóc, chỗ đó tai nạn đầy rẫy; chỗ nào ít thù hận, nơi đó được an
lành. Tai ương, dịch bệnh, chiến tranh đều do con người tạo ra
nhưng nếu đã biết quy tắc để chuyển nghiệp, làm việc thiện với tâm
thành vì biết đó là việc phải làm cho quyền lợi chung thì không có gì
phải lo.
Thomas còn nói thêm rằng ông nhận thấy có sự khác biệt rất lớn
giữa những người tu tập ngày xưa so với ngày nay. Vào thời tinh hoa