MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 342


Tôi lên taxi và bảo lái xe phóng thẳng ra sân bay, thậm chí vội vàng đến
mức tôi còn không kịp mang bộ đồ trang điểm có thể làm cho tôi tươi xinh
hơn, tôi vẫn mặc bộ đồ thể thao rộng thùng thình đó, tôi không còn tâm trí
nào để tâm đến mọi chuyện nữa, thậm chí tôi cũng chẳng để ý đến việc xin
nghỉ, tất cả đều phải bỏ qua, Bắc sắp rời xa cõi đời này, người đàn ông tôi
đã từng yêu đó, người đàn ông đã từng cùng tôi thề non hẹn biển đó đang
chuẩn bị bỏ tôi mà đi, trước kia, cho dù có hận anh, nhưng anh vẫn tồn tại
trên thế gian này, còn giờ đây, anh đã sắp đi xa.


Thời gian ngồi máy bay chỉ hơn một tiếng đồng hồ, nhưng đối với tôi nó
dài đằng đẵng tự vạn năm, thậm chí tôi không uống ngụm nước nào, tôi
liên tục xem đồng hồ, liên tục hỏi cô tiếp viên bao giờ đến Thượng Hải?


Không ngờ trời lại vẫn mưa lất phất, tôi thấy Mai Lợi rất tiều tụy. Cô ta
không còn tươi tắn, hấp dẫn như xưa, người đàn bà tôi căm hận nhất đó đã
cướp đi tình yêu của tôi, cô ta đã từng khiến trái tim tôi đau đớn đến tột
cùng.


Xin lỗi cô ta nói, tôi không ngừng tìm chị, tôi rất yêu Bắc , nhưng người mà
anh yêu trước sau vẫn là chị. Anh ấy chỉ nhất thời không thắng nổi sự cám
dỗ của tôi, sau đó, khi chị bỏ đi, anh ấy đã tìm chị gần như khắp Trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.