MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 345

Chúng tôi nhìn nhau trong bao lâu? Một phút? Mười phút? Hay chỉ mấy
chục giây?


Về rồi à ? Bắc hỏi giọng rất nhẹ. Giống như tôi chỉ đi công tác xa một
tiếng. Giống như tôi vừa đi chợ về. Giống như hôm qua chúng tôi vẫn còn
ở bên nhau.


Nước mắt đã làm lộ bí mật của tôi, anh lau nước mắt cho tôi và và nói:
ngốc ạ, sao em hay khóc thế?


Tôi run rẩy, nghẹn ngào: sao anh lại ra nông nỗi này ? Ai để anh ra nông
nỗi này? Ai cho phép anh?


Chúng tôi đan chặt mười ngón tay vào nhau, trong giây phút này đây tất cả
mọi yêu thương thù hận, tất cả những bi hoan li hợp đã lùi vào quá khứ!


Giọng Bắc nói đã yếu ớt lắm rồi, nhưng anh vẫn cố thều thào giải thích, anh
chỉ yêu mình em thôi, cơ thể anh đã từng phản bội em nhưng tâm hồn anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.