MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 346

suốt đời gắn bó bên em. Sau khi em bỏ đi anh như người lên cơn điên, anh
tìm em ở tất cả những nơi có thể tìm, em ác quá, tại sao em có thể trừng
phạt anh như vậy?


Nước mắt anh rơi lã chã xuống tóc tôi. Tôi không còn là cô gái để tóc dài
nữa, sau khi rời xa Bắc, tôi đã cắt tóc ngắn, anh bảo : sao em để tóc ngắn
thế, anh không thích.


Sau này em sẽ để tóc dài, tôi bảo, chỉ cần anh thích, em sẽ giống hệt như
trước.


Nước mắt của tôi và nước mắt của anh hoà lẫn vào nhau, vừa mặn vừa
đắng. Đã có một thời, chúng tôi tưởng rằng mình rất hiểu tình yêu, hóa ra,
tình yêu sẽ mãi mãi là con đường ở chốn xa xôi mà chúng tôi phải tìm
kiếm, chúng tôi tưởng rằng sẽ có thể dắt tay nhau đi hết cuộc đời, nhưng
đến giữa đường cả hai đã đánh mất chính mình.

Bắc thở dài trong nước mắt: Tiểu Bạch, tại sao anh lại có thể để lạc mất
em!

Chúng tôi ôm chặt nhau, xương trên người anh đâm vào làm tôi đau quá.

Anh xin lỗi, Bắc nói, anh vẫn vô cùng yêu em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.