MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1044

Thời gian trôi qua chóng vánh, Thẩm Thanh Huyền luôn cảm thấy bên

người hiu quạnh, cứ man mác thấy mình đã bỏ lỡ gì đó?

Nhưng ngẫm kĩ lại chẳng có manh mối gì, nghĩ càng sâu càng thấy khó

chịu, chẳng phải y vẫn luôn như thế, độc lai độc vãng chưa từng biết cô đơn
sao? Dường như chẳng có gì lạ.

Y ngưng ở trúc cơ thật lâu, không phải đột phá không được, mà là tính y

thiếu tập trung, ham chơi hiếu động không màng bế quan kết đan.

Phong chủ Thượng Tín vừa ra lệnh, Thẩm Thanh Huyền lập tức thành

thật đi bế quan. Vốn dĩ Phong chủ Thượng Tín không nóng lòng bắt y kết đan,
nhưng chuyện lần trước quá cổ quái, lão sợ thân thể Thẩm Thanh Huyền lưu
lại tai họa ngầm. Nếu y có thể chuyên tâm bế quan tu hành, vậy thì khi kết đan
có thể loại bỏ mầm họa, thế mới khiến người ta yên tâm.

Lão biết tiểu đồ đệ này của mình nghịch ngợm, sợ y không chăm chỉ bèn

dụ dỗ: “Nếu ngươi có thể mau chóng kết đan, ta lập tức cho ngươi một động
phủ, mặc ngươi trang trí, không ai có thể can thiệp.”

Lời này khiến nhãn tình Thẩm Thanh Huyền sáng lên, nhất thời động

lòng: “Sư phụ đừng lừa con nhé.”

Phong chủ Thượng Tín búng vô đầu y: “Ta từng tuổi này chẳng lẽ còn gạt

gẫm tiểu hỗn đản ngươi à?”

Thẩm Thanh Huyền cười nói: “Vậy đồ nhi cảm ơn người trước nhé.”

Phong chủ Thượng Tín nói: “Đừng đắc ý quá sớm, kết đan không dễ vậy

đâu.”

Đời này Thẩm Thanh Huyền chưa bao giờ phiền não vì chuyện tu hành, y

nói: “Yên tâm đi, con chắc chắn sẽ xuất quan kịp lúc.”

Phong chủ Thượng Tín răn dạy y: “Hỗn tiểu tử không biết trời cao đất

rộng, mau đi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.