MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1052

Thẩm Thanh Huyền cảm thấy bầu không khí hơi kỳ lạ, khi chưa gặp mặt

y chỉ muốn đấm tiểu tử này mấy phát, hiện giờ lại hoàn toàn không có tâm tư
đó. Chẳng hiểu sao lúc ở cùng với hắn, y lại mất tự nhiên bất thường, muốn
cách xa hắn một chút hay sao? Không phải … hoàn toàn ngược lại, y muốn
cách hắn gần hơn, thậm chí vừa nghĩ không lâu nữa phải tách ra, y bỗng cảm
thấy rất khó chịu.

Trên bậc thang màu ngọc bạch, hai người đều không phát hiện đối

phương đang ngẩn ngơ, bọn họ hoàn toàn đắm chìm trong nỗi lòng bộn bề,
muốn tìm ra nguyên cớ.

Nhưng tình chi sở khởi, sao có thể hiểu được?

Vẫn là Thẩm Thanh Huyền mở miệng trước, y nói: “Ta … ta thấy hơi đói

…” Nói xong, y thấy mình ngốc chết luôn, y đã tích cốc rồi còn đói gì nữa?

Không đợi y giải thích, Cố Kiến Thâm đã tiếp lời: “Theo ta, chỗ ta có

chút trà bánh.”

Thẩm Thanh Huyền nhất thời thở phào nhẹ nhõm: “Được.”

Hai người đồng hành, không có đề tài trò chuyện, thậm chí bầu không khí

hơi ngượng ngùng, song hai người lại không muốn xa nhau, đều muốn đến gần
đối phương hơn, nếu được thì nắm tay người ấy …

Thẩm Thanh Huyền lập tức phỉ nhổ bản thân: Nghĩ vớ va vớ vẩn gì đâu!

Sao có thể mạo phạm tiểu sư điệt mới gặp lần đầu!

Nhưng ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu liền như ngựa hoang thoát

cương, không sao kéo lại được.

Chẳng lẽ y nhất kiến chung tình với hắn sao?

Nhất kiến chung tình với một nam tử đồng lứa mà mình không hề biết gì

ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.