MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 115

Hai nam một nữ khác cũng chật vật đến cực điểm, cánh tay nữ nhân bị

thương, quần áo trước ngực nam nhân bị xé bỏ, người cuối cùng gần như bị
kéo lê, thì ra đã gãy chân!

Dáng vẻ năm người này thật sự thê thảm, mặc cho ai nhìn cũng sẽ sinh

lòng thương hại.

Túc Vũ bản tính thuần thiện, giờ phút này đã sốt ruột như lửa cháy:

“Các ngươi làm sao thế?”

“Chạy!” Nam nhân đằng trước khàn giọng hô, “Chạy mau đi!”

Gần như cùng lúc hắn hô xong, Túc Vũ nghe thấy thanh âm chấn động

khắp nơi, sau đó là một mãnh thú cao như ngọn núi xuất hiện trước mặt nó.

Cự thú này cực lớn cực uy vũ, mắt như một cái mâm bạc to lớn, răng

nanh hệt như trường kiếm sắc bén, tứ chi đạp trên đất mang theo tiếng nổ rung
trời ầm ầm vang dội!

Túc Vũ trợn tròn mắt, so với mãnh thú này, tiểu tuyết hoa nó gặp trước đó

quả là một bé con đáng yêu!

Túc Vũ phản ứng rất nhanh, nó xoay người chạy:

“Triêu Yên, Thanh Thâm đại ca! Chạy mau!”

Thứ này tuyệt đối đánh không lại, trăm phần trăm đánh không lại, không

có khả năng đánh thắng nổi!

“A!” Một tiếng hét thảm vang lên, nam nhân gãy chân trước đó còn sống

sờ sờ đã bị cự thú ăn!

Nam nữ bên cạnh hắn sợ ngây người, mặt mũi ngập tràn sợ hãi, bọn hắn

la lên:

“Không muốn … Không muốn …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.