MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1278

Khóe miệng Cố Kiến Thâm cong lên, trong mắt là thâm tình say lòng

người, hắn dùng chất giọng trầm khàn dẫn lối y: “Nói cho ta biết, ta là ai?”

“Cửu …” Thẩm Thanh Huyền há môi, gọi danh tự khiến trái tim y run rẩy

một cách khó hiểu, “Cửu Uyên.”

Rõ ràng ba chữ Ấn Cửu Uyên đi liền nhau chỉ khiến y thờ ơ, song khi bỏ

họ chỉ còn lại danh tự, trái tim y lại đập thật nhanh, khát vọng khó thể diễn tả
lan tràn về trước, khiến y … khiến y …

“Đừng khóc.” Cố Kiến Thâm nhất thời tay tê chân loạn, hắn muốn trêu y,

nhưng cũng không muốn khiến y đau khổ, hắn lo lắng nói, “Được rồi, được
rồi, không làm khó em nữa …”

Hắn cúi đầu ngậm vật đó, Thẩm Thanh Huyền chỉ thấy đầu óc trống rỗng,

trí nhớ hỗn độn như lông chim bay múa, thấy rõ nhưng không dám nhìn, bắt
được nhưng không dám chạm vào.

Rốt cục đó là gì … rốt cục xảy ra chuyện gì …

Y …

Trái tim Thẩm Thanh Huyền nặng trĩu, vì cao trào mà cũng bị tình cảm

cuồn cuộn không thể phát tiết kia.

Cố Kiến Thâm ôm y vào dục thất, trái tim ngứa cào cào, chỉ tiếc thể xác

này …

Cái thể xác thối nát này! Chẳng lẽ thật sự muốn hắn không giơ cả đời?

Muốn về Duy Tâm cung, muốn về Duy Tâm cung, muốn về Duy Tâm

cung.

Nhịn nào!

Cố Kiến Thâm thở sâu, cẩn thận tắm rửa cho Thẩm Thanh Huyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.