MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1642

Thẩm Thanh Huyền lập tức ngẩn người.

Cố Phi mỉm cười, nói tiếp: “Đương nhiên, dù chị có là người mẹ đủ tư

cách, chị cũng sẽ không can thiệp vào việc này. Sinh nó nuôi nó, là trách
nhiệm và nghĩa vụ của chị, nhưng cuộc đời là của chính nó, vì sao chị phải áp
đặt suy nghĩ của mình thêm gánh nặng lên người nó?”

Thẩm Thanh Huyền sửng sốt rõ lâu, sau đó mới ngưng trọng nói: “Chị là

người mẹ đủ tư cách, cực kỳ đủ tư cách!”

Cố Phi mỉm cười từ đáy lòng: “Cảm ơn em.”

Thẩm Thanh Huyền thật sự nghĩ vậy, thậm chí còn cảm thấy nếu năm đó

Cố Phi không bị thương, không hôn mê, Cố Kiến Thâm phát triển dưới sự nuôi
dạy của cô thì có lẽ sẽ thoải mái hơn, cởi mở hơn, phần hắc ám trong xương có
lẽ sẽ được tình thương ấm áp của mẹ chữa lành.

Con người cần phải có đủ tình cảm. Y cho hắn tình yêu, còn Cố Phi cho

hắn tình thân.

May mà mọi thứ không quá muộn, đời người mấy chục năm, họ còn có

thể bầu bạn thật lâu.

Mấy ngày sau, mỗi ngày vẫn trôi qua như trước kia.

Cố Phi không cố tình gần gũi với Cố Kiến Thâm, nhưng cô thường dùng

ánh mắt dịu dàng dõi theo hắn.

Thế thì quá tốt, hơn mười năm ngăn cách, dù gì cũng cần thời gian để làm

dịu từ từ. Thân mật quá mức ngược lại sẽ khiến hai bên lúng túng, chầm chậm
ở chung mới có thể tìm lại những gì đã mất đi.

Buổi sáng, Thẩm Thanh Huyền nói: “Em đã đồng ý với Tiểu Thâm sẽ dẫn

nó đi nghỉ phép, chị Phi đi cùng chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.