MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1731

Đương nhiên chút đau khổ ấy không quật ngã được hắn, hắn hỏi lại:

“Ngươi cho rằng ta là nữ nhân?”

Thẩm Thanh Huyền lại cười nói: “Nếu như phải, có lẽ ta sẽ xé con hạc

giấy này.”

Cố Kiến Thâm mừng rỡ: “Vì sao?”

Thẩm Thanh Huyền trả lời cực kỳ bình tĩnh: “Bởi vì ta thích nam nhân.”

Cố Kiến Thâm nhìn chằm chằm giấy trắng mực đen, hơn nửa ngày mới

hồi phục lại.

Thẩm Thanh Huyền gần như có thể đoán ra Cố Kiến Thâm bên kia đang

làm gì, nhất định là muốn cười không dám cười, ánh mắt rất xinh đẹp, đẹp
giống như triều dương và tịch dương vậy.

Y tưởng tượng tới mức nhộn nhạo trong lòng, thật muốn đi gặp hắn quá

Hạc giấy lại bay tới, Cố Kiến Thâm viết: “Hiện giờ ngươi có người yêu

chưa?”

Đúng là bạo dạn! Thẩm Thanh Huyền đang định viết, bên ngoài truyền

đến tiếng gõ cửa.

Thẩm Thanh Huyền giật mình, vội vàng giấu hạc giấy vào ống tay áo.

“A Thanh, ngủ chưa?”

Là thất sư huynh, Thẩm Thanh Huyền đứng dậy nói: “Chưa ạ.”

Thất sư huynh nói: “Vậy ta vào được không?”

Thẩm Thanh Huyền mở cửa cho hắn: “Có chuyện gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.