MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1849

Vì lưu lạc tới thế giới của chúng, vì chăm sóc chúng, bọn họ đã trải qua

một đoạn thời gian vô cùng hạnh phúc.

Thậm chí Cố Kiến Thâm còn cho rằng, nhờ có chúng nó giúp đỡ, Thẩm

Thanh Huyền mới có thể thật sự yêu hắn.

Chúng nó là vật gợi nhớ hồi ức tốt đẹp, chứng kiến thời gian họ hạnh

phúc nhất, và cũng là linh vật đáng yêu nhất của họ.

Tháng ngày hạnh phúc trôi đi chóng vánh, nên tới rồi sẽ tới, tới không

nhanh cũng không tính là chậm, ngay vào thời khắc đã định sẵn của cuộc đời,
kéo ra sự quyến luyến sau cùng.

Ban đêm ở Xán Tinh trấn rất nhộn nhịp, Thẩm Thanh Huyền cùng Cố

Kiến Thâm rời khỏi “kim ngân ổ” đến đây du ngoạn.

Thẩm Thanh Huyền hỏi hắn: “Tại sao ngươi lại ở nơi này chờ ta?”

Cố Kiến Thâm nắm tay y nói: “Nơi này cách Vạn Pháp tông gần nhất, ta

nghĩ có lẽ ngươi sẽ xuống núi đến nơi này.”

Thực ra đây là suy nghĩ không thực tế, nếu Thẩm Thanh Huyền chỉ là đệ

tử tông môn, có thể y sẽ tới Xán Tinh trấn làm nhiệm vụ chạy chân, nhưng y
đã sắp thành thánh rồi.

Với thân phận đó sao có khả năng xuất hiện ở trấn nhỏ này?

Bọn họ ngày đi nghìn dặm, nếu thực sự có yêu cầu gì, vì sao không đến

thành trấn lớn hơn?

Nhưng Cố Kiến Thâm không còn cách nào, hắn chỉ có thể ở nơi gần y

nhất mà lặng lẽ chờ đợi.

Thẩm Thanh Huyền nhìn hắn, nói: “Lỡ như ta không tới thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.