MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 281

Ngọc giản sợ quá chừng, nhưng vẫn muốn thực hiện chức trách của mình!

“Mười bảy, dùng bồ câu đưa tin cho Cố Kiến Thâm.”

Bồ gì câu gì? Truyền gì tin gì? Ngọc giản mi là đồ ngốc hả?

Ngọc giản: Bye bye hẹn gặp lại, ta có việc gấp phải đi trước đây … A ….

(tắt máy)

Nhiệm vụ này thực sự não tàn, không phải bảo giới tu chân không dùng

bồ câu đưa tin, thiệt ra cũng có, chỉ có điều mấy tiểu đệ tử mới làm, hơn nữa
phần lớn đều là truyền tin cho cha mẹ người phàm.

Tới cấp bậc cỡ này của Thẩm Thanh Huyền, còn cần gì dùng bồ câu đưa

tin? Chỉ cần y thả thần thức, Cố Kiến Thâm có ở chân trời góc biển cũng phải
nghe được rõ lời y nói.

Nhưng trước mắt, để hoàn thành nhiệm vụ này, y phải tìm một con chim

bồ câu, còn phải che chở nó suốt đường, cẩn thận nó bị diều hâu ăn, rồi trông
chừng kẻo có kẻ chặn đường, lại còn phải lo âu không biết nó có xuyên qua
nổi vòng bảo hộ kết giới các nơi được hay không.

Phiền phức quá sức!

Nhưng nó thực sự là nhiệm vụ, không làm chẳng phải lãng phí một viên

gạch sao?

… Vì thang trời, phiền phức chút cũng không hề gì.

Thẩm Thanh Huyền tìm Tăng Tử Lương.

Tăng Tử Lương đang kinh hồn bạt vía quét sạch nội môn ở đằng kia.

Hắn có thể cam đoan trong Vô Phương Tông của hắn nhất định không có

loại chuyện táng tận lương tâm kia, thế nhưng mấy chuyện xấu lặt vặt chỉ sợ
còn nhiều hơn nhà người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.