MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 586

Bây giờ sông lớn vỡ đê, dù đã sơ tán bách tính, nhưng không giữ được

đống lương thực kia.

Thẩm Thanh Huyền trấn an hắn: “Tính mạng vẫn còn đã rất may mắn.”

Cố Kiến Thâm đảo mắt nhìn y, khâm phục nói: “Vẫn là công lao của quốc

sư, nếu không có suy tính lần này, e rằng sẽ xảy ra đại họa.”

Thẩm Thanh Huyền nói: “Đây là bổn phận của thần.”

Cố Kiến Thâm muốn nói nhiều thêm với y, rồi như sực nhớ ra điều gì, sốt

ruột nói: “Bài tập của trẫm còn chưa làm xong, quốc sư …”

Hắn không nỡ để Thẩm Thanh Huyền đi, Thẩm Thanh Huyền cũng

không muốn đi, y ngược lại muốn xem thử rốt cục thái hậu bố trí cho Cố Kiến
Thâm “bài tập” gì.

Thẩm Thanh Huyền nói: “Không biết thần có thể xem bài tập của Bệ hạ

không?”

Cố Tiểu Thâm lại hơi ngượng ngùng bảo: “Trẫm … đến giờ vẫn xem

không hiểu Thiên Hóa Kinh này, chữ viết cũng qua loa, quốc sư … quốc sư
…”

Thẩm Thanh Huyền đã đi tới, kề sát vào nhìn, quả nhiên tức tới mức xông

thẳng lên đầu, nhất thời muốn gọi mụ thái hậu kia tới chất vấn cho ra lẽ.

Kinh này vậy mà là Kinh Phật, Cố Kiến Thâm còn bé như thế, lẽ ra nên

học vỡ lòng, nghiêm túc giáo dục, sao nàng lại cho hắn học mấy thứ này!

Thẩm Thanh Huyền không phủ nhận kinh phật, dù sao người theo đạo

Phật có thành tựu lớn nhiều vô số kể, nhưng thế tục này làm gì có Phật pháp
chân chính?

Thật ra Thiên Hóa Kinh cũng không phải thứ gì xấu, rảnh rỗi thì đọc, có

khích lệ rất lớn tới tâm tính, cũng có ích với nhân tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.