MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 587

Nhưng sao lại để đứa bé bảy tám tuổi suốt ngày chép cái này?

Phải biết Cố Kiến Thâm chính là đương kim Thánh thượng, không được

học thuật trị quốc bình quyền, ngược lại đi chép kinh Phật, chẳng lẽ Vệ quốc
này mai sau muốn đổi thành Phật quốc?

Đây là chuyện không thể nào, vậy chỉ có thể nói Tôn thái hậu muốn hủy

Cố Kiến Thâm.

Thẩm Thanh Huyền nổi giận đùng đùng, Cố Kiến Thâm bén nhạy nhận

ra, hắn khẩn trương hỏi: “Quốc sư đừng tức giận, ta … mặc dù trẫm ngu dốt,
nhưng sẽ khắc khổ học tập, nhất định có thể …”

Hắn cho rằng mình viết không hay, khó ngộ được chân lý, cho nên chọc

Thẩm Thanh Huyền giận.

Thẩm Thanh Huyền nghe hiểu ý hắn, nhất thời đau lòng chịu không thấu,

trước đó chỉ cảm thấy Cố Kiến Thâm nhỏ thế này thật đáng yêu, bây giờ tràn
đầy trong ngực đều là thương tiếc đau lòng.

“Bệ hạ đừng tự xem thường mình.” Thẩm Thanh Huyền nhẹ giọng nói,

“Người viết rất tốt, bút tích non nớt mà đã có khí phách, theo thời gian, nhất
định ngạo nghễ trăm nhà.”

Lời khen ngợi làm ánh mắt Cố Kiến Thâm sáng lên, hỏi y: “Thật vậy sao?

Quốc sư đừng dỗ ta vui nhé.”

Thẩm Thanh Huyền dịu giọng nói: “Thần tuyệt đối không vọng ngôn.”

Đáy mắt Cố Kiến Thâm hiện rõ vui mừng, giọng nói cũng không câu nệ

như trước, mà còn mang theo tính trẻ con hồn nhiên: “Nếu đã thế, ta càng phải
luyện tập nhiều hơn.”

“Hôm nay …” Hắn lẩm bẩm, “Hôm nay trẫm sẽ viết thêm mười trang!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.