MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 636

Tức thì máu tươi tuôn ra, hắn nhìn vết thương bị nứt, dòng máu trào ra,

ngay cả lông mày cũng chẳng nhíu một lần.

Đau không? Vẫn tạm.

Hắn cẩn thận chôn mảnh sứ vỡ, tay rụt vào trong ống tay áo rộng lớn.

Trên mu bàn tay nhỏ non nớt vẫn đang chảy máu, nhưng môi mỏng hắn

lại nhếch lên, con ngươi sáng lạn ngời ngời.

Khi Thẩm Thanh Huyền vào cung rất đỗi kinh ngạc, vì tới thời gian này,

lần nào tiểu hoàng đế cũng canh giữ ở ngoài cửa ngự thư phòng, bất kể y nói
thế nào hắn đều khăng khăng chờ ở kia.

Vì không để hắn chờ, y ngày càng tới sớm, nhưng y sớm một khắc, tiểu

hoàng đế ở đó, sớm hai khắc, tiểu hoàng đế vẫn ở đó.

Nhận ra thời gian không quy luật của mình trái lại còn khiến Cố Tiểu

Thâm chờ lâu hơn, thành thử y đều đúng hạn đến đây, thế thì tiểu hoàng đế
không cần đứng kia chờ y từ rất sớm nữa.

Thế nhưng hôm nay … Cố Kiến Thâm không đứng cạnh cửa.

Thẩm Thanh Huyền mong hắn đừng ra ngoài chịu lạnh, nhưng ngày

thường có khuyên cỡ nào hắn cũng không nghe, hôm nay sao tự dưng nghe lời
rồi?

Thẩm Thanh Huyền mang theo nghi hoặc vào phòng, gần như vừa bước

vào là đã nghe thấy mùi máu tanh thoang thoảng.

Chuyện gì xảy ra?

Thẩm Thanh Huyền nhíu mày, ngẩng đầu nhìn sang.

Trước án cao rộng, Cố Tiểu Thâm vùi đầu viết …

Chép kinh? Sao lại chép nữa rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.