MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 791

Thẩm Thanh Huyền đã nhắm nghiền hai mắt.

Thật lâu sau Cố Kiến Thâm mới mở miệng: “Thân thể ngươi không thoải

mái, trẫm ở đây chăm sóc ngươi.”

Thẩm Thanh Huyền nhắm hai mắt nói: “Thần muốn ở một mình.”

Cố Kiến Thâm hơi bất an, nhưng không muốn chọc y giận, đành thấp

giọng: “Ngươi muốn gì thì nói với trẫm, đừng tự mình phiền lòng.”

Thẩm Thanh Huyền rất muốn kéo cổ áo hỏi hắn cho ra lẽ …

Con sói mắt trắng này, y moi tim móc phổi đối đãi với hắn, sao hắn lại

không tin y!

Nếu đã không tin y không thích y, vậy giả mù sa mưa như thế để làm gì?

Quả nhiên, y vẫn nên dùng một hơi khiến mình tức chết luôn cho rồi!

Càng nghĩ càng chạnh lòng!!

Thẩm Thanh Huyền không trả lời hắn, muốn xoay người nhưng không

còn sức, nom cực kỳ đáng thương.

Cố Kiến Thâm thấy y thực sự không muốn nhìn hắn, đành đứng dậy bảo:

“Trẫm ở ngay bên ngoài.”

Thẩm Thanh Huyền chẳng ừ hử gì.

Cố Kiến Thâm chầm chậm ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại.

Hắn gọi cung nhân hầu hạ tới đây, hỏi từ đầu tới đuôi, vặn hỏi mọi

chuyện lớn nhỏ.

Đám cung nhân đều mang nét mặt mờ mịt, chỉ nói: “Vẫn luôn ổn ạ, sau

khi đại nhân thức dậy liền xem thoại bản, xem một hồi thì viết chữ, rồi hình
như mệt nên lên giường nghỉ ngơi, sau đó … bắt đầu ho khan.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.