MUỐN SỐNG THÌ HÃY… - Trang 11

năm chục đô la bố cất giữ để phòng “ngày đen tối”, và vĩnh viễn lìa bỏ nhà
cha mẹ.

Ba trăm đô la và năm chục đồng của bố hết khá nhanh – làm gì có

chuyện đủ sống suốt đời! Ngoài những điểm yếu khác, Chuck còn có thói
ham mê chơi bạc bất trị. Tim lặng đi, Meg theo dõi Chuck nhởn nhơ nướng
tiền của cô, ngồi chơi xúc xắc với hai gã trai bám lấy họ trên đường tới
Jacksonville. Khi năm chục đô la cuối cùng được tung ra, Meg nói lắp bắp
bằng giọng run run: “Có lẽ nên thôi chăng?”

Hai gã trai nhìn Chuck. Gã lớn tuổi hơn hỏi:

— Sao, cho phép cô ả chỉ huy à?

Chuck áp bàn tay to rộng vào mặt Meg và đẩy thật mạnh, Meg văng đi,

lộn nhào, vập xuống mặt đất mấp mô, đến nỗi suýt tắc thở. Khi cô hoàn hồn
lại, Chuck đã thua nhẵn túi, còn hai gã trai vớ được tiền của cô đã tan biến
trong bóng tối.

— Thì người ta nghĩ ra tiền cũng chỉ nhằm mục đích thế thôi mà! –

Chuck cằn nhằn đáp lại tiếng than khóc của cô. – Không việc gì phải than
vãn. Chúng ta sẽ kiếm ra tiền… xung quanh vô khối tiền, chỉ cần đừng bỏ lỡ
cơ hội.

Họ nhận khoán việc hái cam, và làm việc cật lực dưới trời nóng nực

suốt một tuần, cho đến khi cóp được ba mươi đô la. Thế là họ lại lên đường
đi về hướng Miami.

Nhưng số tiền ấy chẳng đủ được bao lâu: cần phải ăn, trả tiền đi đường.

Bây giờ họ chẳng còn lấy một xu và Meg đói cào đói cấu. Đã mười hai tiếng
đồng hồ cô không ăn uống gì. Món cuối cùng cô ăn là thịt băm viên rán
bằng dầu hôi,… nhưng dẫu sao cô không hối tiếc gì cả. Phải, bây giờ cô bẩn
thỉu, đói, không cửa không nhà, nhưng vẫn hơn gấp bội sống trong cái nhà
tù gớm ghiếc của cha mẹ.

Chẳng sao, ngày mai sẽ tìm được việc gì đó. Chuck sẽ nghĩ ra cách gì.

Cô nằm lại cho thoải mái hơn, định ngủ một chút, nhưng bỗng lại giật mình,
ngẩng đầu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.