MUỐN SỐNG THÌ HÃY… - Trang 85

Mendoza sẽ đến bun ga lô. Một ý nghĩ đơn giản nảy ra: tên này là người địa
phương.

Browler gật đầu.

— Cần phải tìm một kẻ có thể biết tất cả những điều đó. Có thể là một

kẻ nào trong các nhân viên phục vụ câu lạc bộ. Thêm nữa cần nói chuyện
với những người mà Riddle đã nhắc đến; trước khi ông ta từ trên vách núi
lao xuống. Tôi sẽ phái người của ta đi.

Chuông điện thoại réo. Terrell cầm lấy ống điện thoại vừa nghe vừa lầu

bầu cái gì, rồi nói:

— Được,… cám ơn… vâng, báo cáo trên bàn tôi – Ông đặt ống nói

xuống. – Đấy là Melville. Họ đã kiểm tra khẩu súng tìm thấy trên nóc nhà.
McCuen và Mrs. Browler bị giết bằng khẩu súng ấy, nhưng cố nhiên ở đó
không có dấu tay. Danvaz đã nhận ra nó. Nhưng điều đó cho chúng ta cái gì?
Chẳng có cái gì cả.

— Ít ra thì bây giờ tên khốn khiếp ấy cũng không có súng. – Beigler

nhận xét.

— Hắn ăn cắp khẩu khác có khó gì? – Terrell bác lại và châm ống điếu.

• • •

Lepski căm ghét nhiều thứ trong đời này, nhưng đáng ngán nhất đối với

anh ta là phải hỏi người làm chứng và viết biên bản. Anh ta cho rằng kẻ nào
tự nguyện đề nghị hỏi cung mình thì kẻ đó đáng vào bệnh viện dành cho
những người trí tuệ kém phát triển. Nhưng lẩn đi đâu được, công việc của
cảnh sát mà không có những cuộc hỏi cung như vậy thì vô nghĩa. Khi có thể
được, Lepski luôn tìm cách lẩn tránh việc đó, nếu không có lối thoát như lúc
này, thì đành phải chịu đựng và cố nén tuy phải gắng gượng không ít công
sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.