MƯU LƯỢC GIA TINH TUYỂN - Trang 80

“Minh quân có thể thắng lục công mà lập ra tam khí, đất nước sẽ được
thịnh trị. Vị vua tồi không thể thắng được lục công mà lập ra tam khí, thì
đất nước không thể thịnh trị được”. Vì sao vậy? Bởi vì nếu có “lục công”
quấy rối thì sẽ có người tuy không nghe hiệu lệnh mà vẫn có thể được tồn
tại, tuy phạm pháp làm rối loạn kỷ cương mà vẫn có thể không bị trừng
phạt, tuy chẳng có công tích mà vẫn thu được phú quý. Kết quả đó sẽ là
“hiệu lệnh không đủ để sai khiến”, “phủ việt không đủ làm cho mọi người
sợ”, “lộc thường không đủ để khuyên dân”. Như vậy, nhà vua sẽ hết cách
thi hành quyền lực của mình, cần phải khiến cho “vua tôi, trên dưới, giàu
nghèo đều phải tuân theo pháp luật”, không vì “lục công” mà “biến đổi
hiệu lệnh”, “nhờn rẻ phủ việt”, “tốn phí lộc thưởng”, mới có thể khiến cho
trên dưới đồng tâm, hễ đánh tất sẽ thắng, hễ giữ tất sẽ chắc, về mặt quân sự,
thực hành chế độ “gửi binh lính ở chính quyền”, “làm việc nội chính thì
phải gửi quân lệnh”, xây dựng tổ chức quân sự và thể chế chỉ huy binh
nông hợp nhất, quân chính hợp nhất, trưởng quan hành chính các cấp cũng
chính là thủ trưởng quân sự các cấp. Như vậy, quan và binh lính thường
sống ở một chỗ, “họa phúc cùng lo, cư xử cùng vui, công việc cùng làm”.
Lúc thường theo đuổi sản xuất kinh doanh công nông thương, mùa xuân,
thu tiến hành huấn luyện quân sự. Thời chiến “Đánh trận ban đêm, nghe
tiếng của nhau đủ để không rối loạn. Đánh trận ban ngày, mắt nhìn thấy
nhau đủ để hiểu biết nhau. Sung sướng đủ để chết vì nhau. Những điều đó
đủ để giữ tất chắc, đánh tất thắng! Chẳng những giảm nhẹ gánh nặng kinh
tế cho đất nước mà còn đề cao xứng đáng sức chiến đấu của quân đội. Việc
thực hành từng bước những biện pháp này đã khiến cho nước Tề từ loạn
chuyển sang trị, từ nghèo biến thành giàu, từ yếu chuyển sang mạnh, cuối
cùng đã đạt tới mục đích nước giàu binh mạnh.

Phương hướng và sách lược trị quốc đồ bá của Quản Trọng, đối ngoại

lấy “Tôn vương đánh Di” làm cương lĩnh hành động, lấy việc xưng bá chư
hầu làm mục tiêu chiến lược. Vì vậy đã sử dụng biện pháp chủ yếu là
“Giương cao ngọn cờ “Tôn vương đánh Di” để nắm chắc quyền chủ động
trên mặt chính trị; thực hành sách lược kết hợp đánh và lôi kéo, đoàn kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.