MƯU SÁT - Trang 289

Tiêu còn sống sót ra ngoài, Vương Tu Bang nếu biết được anh ta
tiết lộ với người khác là anh ta bị liệt dương, cũng sẽ không để yên
cho Lâm Tiêu. Có thể nói, Lâm Tiêu vốn không có lý do gì để nói
dối.

Liệt dương, đây là một vấn đề lớn.

Vương Tu Bang không có cách nào để đối phó với phụ nữ, người

như vậy thì trong lòng chắc chắn sẽ tự ti, cho nên anh ta cũng ít đi
tiếp khách. Cho dù là tiếp khách, cũng về nhà rất sớm, không
giống như những người khác thường ăn uống cờ bạc gái gú đến
tận muộn mới về nhà. Cũng bởi vì vậy, mới khó có thể tìm ra cơ hội
để ra tay.

Từ Sách cuối cùng cũng giải quyết được những điều nghi hoặc

trong lòng. Lúc trước anh ta suy đoán Vương Tu Bang có lối sống

sinh hoạt hoàn toàn không giống với những vị quan chức khác,
chắc không phải chỉ là vì vấn đề tâm lý và thói quen sinh hoạt của
anh ta, thì ra đáp án chính là ở đây.

Từ Sách suy nghĩ một hồi, nở nụ cười ranh mãnh: “Vương Tu

Bang không có hứng thú với nữ giới, vậy thì anh ta với nam giới thì
sao?”

“Đương... đương nhiên là không rồi.”

Từ Sách cười khan một tiếng, nói: “Anh thì sao, giữa anh và anh

ta, liệu có tồn tại thứ tình cảm không được xã hội công nhận hay
không? Anh ta bị liệt dương, anh ta có sự tự ti đối với phụ nữ, trong
rất nhiều trường hợp, thường dồn sự chú ý sang nam giới. Anh
mới vào đơn vị có mấy năm, đã nhận được sự tín nhiệm của anh ta,
sau mấy đợt đề bạt, đã làm đội trưởng đội Chấp pháp. Anh không
phải là có loại quan hệ đó với anh ta, tiền đồ của anh mới được
thuận lợi như thế chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.