MƯU SÁT - Trang 320

Từ Sách mặc kệ anh ta, mở lồng ra, kéo chân anh ta ra, cũng trói

vào lồng.

Thế là, Lâm Tiêu phủ phục xuống dưới đất, cả cơ thể và tứ chi

đều bị nhốt chặt vào bốn phía trong lồng, không thể nào nhúc
nhích được.

Sau đó Từ Sách lấy ra cái gậy nhựa, bôi thêm một ít Vaseline vào

phía đầu, nở nụ cười quái dị: “Lần đầu đúng là hơi đau, chịu khó
một chút nhé.”

Giữa tiếng kêu thét đau đớn cực độ của Lâm Tiêu, Từ

Sách nhét thứ đó vào trong hậu môn của Lâm Tiêu.

“Mày, mày biến thái…” Lâm Tiêu đau đớn rã rời thốt lên.

Từ Sách dừng lại, mỉm cười nhìn anh ta, lắc đầu nói: “Tôi không

biến thái, anh sẽ nhanh chóng biết được đáp án thôi. Thế nào, tôi
muốn biết khi anh bị thứ đó tiến vào, rốt cuộc là có cảm giác gì?
Nói thật suy nghĩ của mình.”

“Cầu… cầu xin anh, anh hãy cho tôi uống thuốc ngủ, giết tôi

đi. Đừng có giày vò tôi thêm nữa.”

“Uống thuốc ngủ để chết?” Từ Sách cười, “Thuốc ngủ kê đơn

rất khó mua, tôi sao có thể lấy được nhiều thuốc ngủ thế chứ.
Nhưng, anh nói cũng có lý, giày vò anh bằng phương thức này, trong
lòng tôi cũng thấy rất có lỗi. Được rồi, nếu như anh có thể phối
hợp tốt, tôi sẽ có thể nghĩ ra được cách nào để anh chết thoải mái
nhất.”

“Anh… anh thực sự chuẩn bị giết tôi rồi à?” Trong mắt Lâm

Tiêu lộ ra sự đau khổ và nỗi tuyệt vọng vô hạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.