MƯU SÁT - Trang 45

Cao Đông nói: “Ôi, ảnh hưởng quá xấu, tôi bị áp lực nặng như núi

đè. Điều đáng hận nhất là ở hiện trường không có người làm chứng,
cũng không có vật chứng, bố khỉ, đúng là trúng tà. Những năm trở
lại đây, trong các vụ án tôi đã phá, chưa gặp phải tên hung thủ nào lại
có thủ đoạn tinh vi như hắn.” Anh ở chốn quan trường đương nhiên
là nói theo kiểu cách chốn quan trường, gặp được bạn học cũ, thói
quen ăn nói thường ngày cũng buông ra thoải mái.

“Là người quen gây án à?”

Cao Đông cười hi hi: “Sao anh biết?”

Từ Sách thản nhiên trả lời: “Hiện trường vừa nhìn đã biết rồi,

giết người ở trong xe.”

“Tôi quả nhiên không tìm nhầm người, ha ha.”

Từ Sách thoáng tỏ ra kinh ngạc: “Anh tìm tôi là vì vụ án sao?”

Cao Đông nói: “Cũng không phải đâu, một là muốn tìm anh để

ôn lại chuyện cũ, hai là vụ án này làm tốn nhiều tế bào nơ ron
thần kinh của tôi quá. Khoa Tâm lý trường Đại học California là tốt
nhất thế giới, anh đã học xong tiến sĩ rồi, lại có liên quan đến
Tâm lý học tội phạm, hồi tôi học bồi dưỡng nghiệp vụ ở trường Đại
học Công an, vô tình nhìn thấy luận văn của anh, tôi càng sùng bái
anh hơn.”

Cao Đông trước nay vẫn luôn như vậy, cái miệng này rất biết

lấy lòng người khác. Mặc dù trong lúc làm việc anh thỉnh thoảng
nóng nảy với cấp dưới, nhưng đối với Từ Sách, anh thực sự rất
sùng bái.

Từ Sách là bạn cùng lớp cấp ba với anh, hồi đó môn toán không

có đề nào là Từ Sách không giải được. Đặc biệt là sau khi vào đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.