MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 111

Chỉ còn có cái khe sâu thẳm này, luồng gió dưới cái khe sâu thẳm này,

luồng gió sâu thẳm dưới cái khe sâu thẳm này.

Cô thở dài không cam chịu, cô hét lên trong tuyệt vọng.
Trước khi rơi xuống đáy khe, cô mở to đôi mắt - vẫn cố hết sức hét thật

lớn, phía dưới cô là chiếc giường êm ái.

Thì ra là một giấc mơ.
Dường như vẫn còn cảm giác sợ hãi khi ở dưới đáy khe sâu, toàn thân cô

toát mồ hôi lạnh thấm ướt đẫm hết cả bộ đồ ngủ, như thể bố cô khi được
người ta vớt lên từ dưới nước vậy. Điền Tiểu Mạch lăn ra khỏi giường, xoa
tay lên ngực, có cảm giác giống như tim mình sắp chui ra khỏi cổ họng vậy,
cô bật đèn lên thì mới biết lúc đó là năm giờ sáng.

Lại là giấc mơ đó. Khoảng chừng bắt đầu từ khi cô hai mươi tuổi, cô

không ngừng mơ thấy giấc mơ này, mỗi tuần ít nhất một lần - cô cũng cảm
thấy khó chịu, mệt mỏi, thậm chí cô đã từng tìm đến bác sĩ tâm lý, nhưng
vẫn không giải quyết được vấn đề. Giấc mơ liên quan đến cái khe sâu đó, đã
dần trở thành một bộ phận cơ thể cô, cứ thi thoảng lại hiện ra từ trong màn
đêm sâu thẳm, nuốt chửng trái tim yếu mềm của cô.

Trước đây, mỗi lần mơ thấy giấc mơ ấy, cô đều đứng trước cái khe sâu

vắng vẻ đó, chưa từng nhảy qua nó.

Vừa rồi là lần đầu tiên phá lệ, cô đã có đủ dũng khí để nhảy qua - nhưng

kết quả lại là thịt nát xương tan.

Xương khớp toàn thân cô đau ê ẩm lạ thường, giống như người vừa bị ngã

vỡ tan khung xương rồi lại được ghép lại như cũ.

Tiểu Mạch kéo cửa sổ ra, ngắm nhìn ánh đèn phản chiếu trên những ô cửa

kính, chiếu lên cả trên khuôn mặt của cô.

Hai mươi tám tuổi, vẫn là khuôn mặt đầy quyến rũ. Nhưng tiếp sau đó,

tuổi xuân cũng sắp trôi qua.

Cô nhớ đến một người.
Cô run rẩy lấy chiếc điện thoại ra, gửi cho người bạn trai cũ Thịnh Tán

một tin nhắn:

“Mấy ngày hôm nay em liên tục mơ thấy ác mộng, có lẽ em sắp chết rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.