MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 241

Ngọn lửa nhanh chóng bị dập tắt. Thu Thu vô thức nắm lấy tay Tiểu

Mạch, muốn cùng cô chạy ra ngoài kia, nhưng lại bị gió tạt mưa về phía họ
nên đành phải quay lại.

Nhà máy bỏ hoang cằn cỗi trong đêm, lại được phủ trong làn mưa trắng

xóa, bỗng trở thành một bức tường nước vững chắc, chặn hết đường thoát
của anh và cô.

Tiểu Mạch nhìn màn mưa trong đêm một cách trống rỗng, những giọt

mưa hắt lên người cô, phải chăng đây đều là những giọt nước mắt của cô Mộ
Dung ở trên cao kia? Có lẽ cô đã nhận được cuốn sách, có lẽ cô đang muốn
nói gì với đứa học trò cô yêu thương nhất sao?

Nhìn thấy cả người đều đã ướt sũng, hai người vội đi tìm chỗ trú. Thu

Thu rọi đèn pin về phía một con đường nhỏ, ôm chặt lấy Tiểu Mạch còn
đang run rẩy, lao vào đống tàn tích còn lại bên trong nhà máy. Không ngờ
rằng mái nhà cũng đã vỡ nát hết cả, không ngăn nổi cơn mưa lớn ngoài kia.

Anh hoảng hốt vội chiếu đèn khắp bốn phía, đột nhiên lóe lên một con

đường hướng xuống dưới, hiện rõ ra một cánh cửa sắt giống như vào một cái
cabin.

Một cánh cửa kiểu địa cung.
Thu Thu vội kéo Tiểu Mạch cùng chạy tới đó, gắng sức dùng tay để mở

cánh cửa hình tròn ấy ra, chỉ vậy mới có thể thoát khỏi cơn mưa tầm tã lúc
này.

Cùng lúc ấy, Tiểu Mạch cũng ngửi thấy mùi gì đó xộc ra, khiến cô ho sặc

sụa. Thu Thu cuối cùng cũng xoay xở để mở được cánh cửa, cố gắng lưu
thông không khí để làm mùi nhẹ bớt. May thay bên ngoài cửa có một ống
dẫn nước, chỉ có rất ít nước mưa thấm được vào bên trong.

Đèn pin chiếu rọi vào trong căn phòng, cũng không nhìn rõ bên trong đó

có chứa gì, chỉ thấy được bức tường gần cửa đầy mạng nhện và những vết
nứt kéo dài.

“Đừng chiếu vào phía trong nữa!”
Tiểu Mạch cuối cùng cũng nói, cô chỉ sợ sẽ chiếu phải một thứ gì đáng sợ

trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.