U Lan ngẩn ra, thức thời cáo lui .
Giờ U Lan không lo cho mạng Cung tiểu thư, U Lan lo cho trinh tiết
Cung tiểu thư.
Mộ Thẩm Hoằng bế bổng Cung Khanh lên ra khỏi ngự hoa viên.
Lý Vạn Phúc tự nhủ: Hoàng thượng anh minh, để Thái tử điện hạ tập
võ từ nhỏ thật chí lý.
Buồng ấm bày biện xa hoa tao nhã, hệ thống sưởi sàn ấm sực, cành
mai cắm trong bình ngọc lặng lẽ tỏa u hương. Cung Khanh nằm xuống liền
phát ra một tiếng thở dài, dáng vẻ ngây thơ nũng nịu như một con mèo con.
Tiết Lâm Phủ lại bị triệu đến, vừa nghe là sắc cho Cung tiểu thư một
chén canh giải rượu lòng liền thổ huyết, chuyện vặt vãnh này cũng gọi đến
lão phu, thật là giết gà dùng dao mổ trâu.
Mặt Cung Khanh đỏ một cách rất bất thường. Tiết Lâm Phủ nhíu mày
nhìn một chút, nói: “Hồi điện hạ, theo vi thần thấy, bệnh trạng này của
Cung tiểu thư không giống say rượu.”
Mộ Thẩm Hoằng sợ run một phen, bốn tiểu thư trong tiệc uống rượu
rồi mất kiểm soát, tất nhiên hắn cũng nhận định là Cung Khanh tửu lượng
kém.
Vừa nghe Tiết Lâm Phủ nói vậy, hắn liền nghiêm mặt nói: “Ông bắt
mạch xem thế nào?”
Tiết Lâm Phủ bắt mạch một hồi, hỏi: “Cung tiểu thư vừa rồi đã ăn gì?”
Mộ Thẩm Hoằng nhìn Lý Vạn Phúc gật đầu, Lý Vạn Phúc lập tức bê
đến một miếng bánh hoa và một chén rượu.