MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 371

“Là đây sao?” Hắn sờ mó ngực nàng, chạm vào đầu ngực.

Nàng xấu hổ không nói được lời nào, dùng sức đẩy hắn ra, người nào

đó nghiêm mặt nói: “Có lẽ nên cởi xiêm y để tìm.”

“Không.”

“Không làm thế làm sao tìm được tín vật, nàng trở mặt thì sao?”

Dứt lời, Mộ Thẩm Hoằng đưa tay cởi bỏ xiêm y của nàng, tất nhiên

nàng sẽ không cam chịu, tả che hữu chắn, đáng tiếc không phải đối thủ,
thoắt cái đã bị hắn cướp đoạt chỉ còn lớp đồ lót.

Quần lụa trắng mỏng manh, yếm màu đỏ tươi, da thịt mềm mại nõn

nà, cảnh xuân thấp thoáng.

Sau một phen giãy dụa ngoan cố, Cung Khanh đã thấm mệt thở hổn

hển, cảm thấy kế hoạch báo thù của bản thân rất không biết lượng sức, đọ
sức với kẻ luyện võ từ nhõ như hắn thật là lấy trứng chọi đá.

Hắn cũng chẳng cần nóng vội nữa, thuận tay cởi lễ phục bản thân, nhẹ

nhàng xuất trận.

Kề cận nhau trong cảnh quần áo mỏng manh, thật là tên đã lên cung,

nàng liếc mắt thấy vật như cái chày trong quần hắn, vừa sợ vừa thẹn, theo
bản năng muốn trốn tránh. Đáng tiếc là chưa kịp hành động đã bị hắn tóm
vào lòng.

Hắn không nhẫn nại được hung hăng nhay mạnh môi nàng, “Tiểu nha

đầu, vừa rồi cố tình làm khó ta, không chịu bỏ quạt, nàng nói xem ta phải
phạt nàng thế nào.”

Cung Khanh sẵng giọng: “Ai bảo ngài làm ta thiếu chút nữa là không

lấy được chồng, còn phá hoại hôn sự tốt của ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.