MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 372

Mộ Thẩm Hoằng lập tức để lộ lúm đồng tiền vô tội, “Nàng thật sự là

tướng mẫu nghi thiên hạ mà, chuyện này ta không hề bịa đặt.”

Cung Khanh bĩu môi, không tin nhưng cũng không phản bác được.

Không có chứng cớ, ai dám chất vấn thiên cơ.

Mộ Thẩm Hoằng dùng một ngón tay day lên bờ môi nàng, cười nói:

“Lại còn bắt ta làm mười ba bài thơ, giờ phải báo thù thế nào.”

“Ngài muốn thế nào?” Cung Khanh không ngờ rằng hắn sẽ trả đũa, lúc

trước nàng tính toán tỉ mỉ một kế hoạch trả thù thật chi tiết, kết quả hai câu
thơ của hắn gạt phăng, nàng không thể lấy oán báo ân.

Hắn nói với vẻ hung dữ: “Ta muốn cắn nàng mười ba cái.”

“Á, đừng.” Cung Khanh đưa tay che miệng hắn, không ngờ lại thành

tự chui đầu vào lưới, bàn tay búp măng nhỏ xinh bị hắn nắm chặt, ngón tay
ngọc ngà còn bị hút ngậm lấy.

Bị cắn ở đầu ngón tay sẽ rất đau, nàng kêu một tiếng, “Đừng mà.”

Hắn nhìn nàng hằm hè, làm bộ cắn.

“Á… ” Nàng không khống chế được hô lên, thật ra chưa đau chút nào,

chỉ là bị dáng vẻ “hung ác” của hắn dọa nạt.

Hắn cười cười, mút ngón tay nàng rồi mới cười hì hì buông ra, nhìn

nàng từ trên xuống dưới, hỏi: “Tiếp theo nên cắn ở đâu?”

“Đầu ngón chân.” Trong tâm trạng cấp bách nàng buột mồm nói.

“Tốt.” Không ngờ hắn làm thật, tháo giày nàng, rồi cầm lấy bàn chân

ngọc ngà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.