MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 454

Tuyên Văn Đế không suy nghĩ nhiều, ngã ngựa chẳng phải chuyện gì

lạ lùng, không chết người là không có gì đáng ngại, huống chi săn bắn mùa
thu là tự nguyện, nguy hiểm tự chịu. Độc Cô Hoàng hậu cũng không lưu ý
nhiều, nhưng A Cửu lập tức nói: “Kỹ thuật cưỡi ngựa của cô ta cao siêu,
sao vô duyên vô cớ lại ngã ngựa bị thương?”

Mộ Thẩm Hoằng liếc nhìn A Cửu, nói với Tuyên Văn Đế: “Kỹ thuật

cưỡi ngựa của cô ta thế nào nhi thần không biết, nhưng hôm nay cô ta
không chỉ ngã ngựa một lần. Lúc mới vào rừng đã ngã ngựa trước mặt nhi
thần, nhóm Hoắc Hiển có thể làm chứng.”

Tuyên Văn Đế gật đầu, vẫn không có hứng thú hỏi tiếp như trước.

A Cửu liền nói thẳng: “Cô ta cưỡi con bạch mã của Thái tử phi.”

Mộ Thẩm Hoằng vừa nghe có ý tứ liên lụy đến Cung Khanh liền nói:

“Bạch mã đã bị cô ta giết chết.”

Tiết Giai và A Cửu nghe xong đều ngẩn ra, không ngờ Kiều Vạn

Phương tìm được đường sống trong chỗ chết là giết con bạch mã. Quả
nhiên cũng là một người quyết đoán nhẫn tâm.

Tuyên Văn Đế không cảm thấy có gì lạ lùng, chỉ cho là một chuyện

ngoài ý muốn, liền phẩy tay nói: “Để Tiết thái y khám cho cô ta. Trẫm đến
bờ hồ trước.”

A Cửu vội nói: “Phụ hoàng không cảm thấy chuyện này kỳ quái sao?”

Tuyên Văn Đế xoay người lại hỏi: “Có vấn đề gì?”

“Đang yên đang lành sao lại ngã ngựa? Tại sao phải giết con ngựa?

Hơn nữa con ngựa kia là của Thái tử phi, nếu không phải tình huống ép
buộc, cô ta sao dám xuống tay với ngựa của Thái tử phi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.