MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 462

“Phu quân, hôm nay, lúc ở bãi săn, Tiết Giai từng sờ đầu Trầm Tuyết,

Trầm Tuyết hắt hơi, lúc đấy thiếp không để ý, giờ nghĩ lại có khả năng là
bàn tay cô ta có thuốc, khiến Trầm Tuyết phát cuồng. Hôm nay nếu không
phải Kiều Vạn Phương mang theo chủy thủ đâm chết Trầm Tuyết, chắc
chắn sẽ bỏ mạng. Cô ta chết, Trầm Tuyết phát cuồng, không điều tra được,
Kiều Vạn Phương ngã ngựa thiệt mạng chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.”

Mộ Thẩm Hoằng nheo mắt, gật đầu, “Ta biết, chỉ tiếc Trầm Tuyết đã

chết, không tìm được chứng cứ, Kiều Vạn Phương nói bàn đạp có vấn đề,
vậy điều tra từ bàn đạp, xem xem có manh mối gì không.”

Hồi cung, A Cửu vô cùng vui mừng, giữ công thần Tiết Giai trong

cung, định cùng nhìn kết cục của Cung Khanh. Tiết Giai tự nhiên là cầu
còn không được, Cung Khanh bị cấm túc, đúng là một cơ hội tuyệt vởi để
tiếp cận Mộ Thẩm Hoằng. Điều khiến cô ta ngạc nhiên là, cô ta không hề
làm gì bàn đạp của Cung Khanh, tại sao Kiều Vạn Phương lại bị thương
mắt cá chân?

Sau khi tắm xong, A Cửu đuổi hết cung nữ, chỉ giữ Tiết Giai, vừa

thưởng thức trà ngon vừa đắc ý hả hê: “A Giai, thuốc bột kia quả là lợi hại,
ngươi lấy từ đâu vậy?”

Tiết Giai cười cười: “Công chúa quên rồi sao, Tiết Lâm Phủ là thân

thích của ta. Ông ấy có một người cháu, xưa nay thích bài bạc, tuy không
nghiêm túc học hành, nhưng xuất thân thế gia cũng có mấy phần thiên phú,
rất tinh thông mấy thứ bàng môn tà đạo này.”

A Cửu cười nói: “Thì ra là thế.”

Tiết Giai rót cho A Cửu một chén trà, cười nói: “Công chúa, cô ta bị

cấm túc, Thái tử chẳng phải là không người hầu hạ?”

A Cửu uh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.