MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 466

Mộ Thẩm Hoằng cười ấm áp: “Sao có thể, gần đây Đông Cung toàn

chuyện phiền lòng, nhìn nụ cười vô tư của A Giai ta cũng thấy tâm trạng tốt
hơn.”

Mỗi lần đến trả sách mượn sách Tiết Giai chỉ tốn rất ít thời gian,

không quấy rầy Mộ Thẩm Hoằng lâu. Cách vài ngày lại thỉnh giáo hắn mấy
vấn đề, tựa như một tiểu cô nương ngây thơ hiếu học.

Mộ Thẩm Hoằng dần quen với sự xuất hiện mỗi ngày của Tiết Giai,

không chút đề phòng, càng lúc càng thân thiện ôn hòa, rốt cuộc cũng đến
lúc chín muồi.

Sau bữa cơm chiều, cô ta ngồi trước gương, cẩn thận vẽ lông mày thoa

son.

Trong gương là một gương mặt rạng rỡ yêu kiều, sau khi trang điểm,

thiếu nữ thanh tú lại thêm vẻ quyến rũ. Cô ta hài lòng nhìn dung mạo, suy
nghĩ một chút lại lau hết phấn son.

Không thể để cho hắn cảm thấy chút bất thường nào, càng thuần khiết

trong sáng hắn mới không đề phòng, sau cũng sẽ không hoài nghi cô ta giở
trò.

Tiết Giai để mặt mộc lên đường, tay bê một đĩa sứ trắng, trên đĩa là

bốn cái bánh điểm tâm màu lục nhạt, cố ý xếp thành hình hoa mai, nhẹ
nhàng mà đẹp mắt, tựa như đóa lục mai nở rộ trong tuyết.

Ngoài cửa ngự thư phòng, Lý Vạn Phúc đang đứng canh cùng hai nội

thị.

Tiết Giai cười trong sáng: “Ta đến trả sách, nhân tiện mang mời Thái

tử ca ca mấy miếng điểm tâm.”

Lý Vạn Phúc đi vào thông báo một tiếng, sau đó nói: “Mời tiểu thư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.