MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 95

Bữa tiệc tối nay nhờ sự xuất hiện của Thái tử điện hạ “vẻ tươi riêng

một cõi, thiên hạ chẳng người tranh” mà không khí có vẻ tinh tế khó tả.
Luồng gió xuân khiến vạn vật nảy nở sinh sôi mập mờ thổi đến, lặng lẽ
phát tán theo làn hương trầm lẩn quất đâu đây.

Quá nửa thiếu nữ ở đây phải lòng Thái tử. Muốn nhìn hắn mà lại

không dám ngẩng đầu, nghiêm chỉnh ngồi như thục nữ, cúi đầu phục tùng,
Cung Khanh nhìn mà thấy khổ thay bọn họ.

Chỉ có Tiết Giai tương đối tự nhiên thoải mái. Vì biểu muội nhìn biểu

ca là một việc danh chính ngôn thuận, nên thế Tiết Giai thoải mái nhìn Mộ
Thẩm Hoằng.

Nhưng vị Thái tử này cứ ngồi im như tượng. Nếu không phải vừa rồi

tầm mắt Cung Khanh lướt qua một đôi giày tím đế trắng thêu rồng, thì chắc
chắn nàng đã nhận định Thái tử không còn trong điện.

Có lẽ giờ phút này hắn đang ngắm nhìn chư vị mỹ nhân, tổng cộng có

hai mươi tư người, để ngắm kĩ từng người thì cần thời gian tương đối. Vì
thế nàng phỏng đoán, Thái tử điện hạ đang rất bận rộn.

Độc Cô Hoàng hậu ban thưởng rượu xong, lại cười nói: “Mọi người

đừng gò bó, uống rượu suông chẳng có gì vui, không bằng chúng ta chơi
tửu lệnh, được không?”

A Cửu nói: “Rất hay, nếu mọi người vào cung để dự lễ hội hoa, vậy

lấy ‘lễ hội hoa’ làm đề tài, và phải có một chữ ‘xuân’ trong câu.”

Hiển nhiên là Hoàng hậu muốn mượn tửu lệnh đánh giá học vấn và

khả năng ứng biến của các cô nương.

A Cửu quay đầu hỏi Mộ Thẩm Hoằng, “Hoàng huynh thấy thế nào?”

Cả điện liền im lặng như tờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.