hai tay. 'Chúng tôi muốn có con, ông thấy đó, cả hai chúng tôi đều
muốn. Và chúng tôi không muốn các con lớn lên với sự sợ hãi. '
Poirot nói:
'Cô không nhận ra rằng trong số tổ tiên của mỗi người đều đã tồn
tại bạo lực và sự hung ác sao? '
'Ông không hiểu. Dĩ nhiên điều đó là như thế. Nhưng sau đó
người ta thường không biết về nó. Chúng ta biết. Nó rất gần ta. Và
thỉnh thoảng-tôi thấy chợt John nhìn tôi. Như là một cái nhìn thật
nhanh-chỉ là một cái liếc mắt. Giả sử chúng tôi đã kết hôn và chúng tôi
cãi nhau và tôi thấy anh ấy nhìn tôi và-và tự hỏi? '
Hercule Poirot nói: 'Cha cô bị giết thế nào? '
Giọng Carla cất lên trong trẻo và mạnh mẽ
'Ông ấy bị đầu độc. '
Hercule Poirot đáp: 'Tôi hiểu. '
Có một sự im lặng.
Rồi cô gái nói với giọng bình tĩnh và thật nhất của mình :
'Ơn chúa, ông thật có óc phán xét. Ông thấy rằng nó có vấn đề-
và những gì mà nó bao hàm. Ông không cố dàn dàn xếp qua loa và
phô ra những lời an ủi. '
'Tôi hiểu rất rõ ', Poirot đáp. 'Những gì mà tôi không hiểu là cô
muốn gì ở tôi? '
Carla Lemarchant đáp một cách giản đơn :
'Tôi muốn lấy John! Và tôi có ý định lấy John! Và tôi muốn có ít
nhất hai con gái và hai con trai. Và ông sẽ làm điều đó thành hiện
thực! '
'Ý cô là - cô muốn tôi nói chuyện với vị hôn thê của cô ư? À
không, những gì tôi nói thật là ngu ngốc! Đó là một chuyện gì đó khác
mà cô đang đề nghị. Hãy nói với tôi nghững gì trong tâm trí cô. '
'Lắng nghe này, ông Poirot. Nhớ lấy và nhớ rõ. Tôi đang thuê ông
điều tra một vụ giết người. '