NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 11

hai tay. 'Chúng tôi muốn có con, ông thấy đó, cả hai chúng tôi đều
muốn. Và chúng tôi không muốn các con lớn lên với sự sợ hãi. '

Poirot nói:
'Cô không nhận ra rằng trong số tổ tiên của mỗi người đều đã tồn

tại bạo lực và sự hung ác sao? '

'Ông không hiểu. Dĩ nhiên điều đó là như thế. Nhưng sau đó

người ta thường không biết về nó. Chúng ta biết. Nó rất gần ta. Và
thỉnh thoảng-tôi thấy chợt John nhìn tôi. Như là một cái nhìn thật
nhanh-chỉ là một cái liếc mắt. Giả sử chúng tôi đã kết hôn và chúng tôi
cãi nhau và tôi thấy anh ấy nhìn tôi và-và tự hỏi? '

Hercule Poirot nói: 'Cha cô bị giết thế nào? '
Giọng Carla cất lên trong trẻo và mạnh mẽ
'Ông ấy bị đầu độc. '
Hercule Poirot đáp: 'Tôi hiểu. '
Có một sự im lặng.
Rồi cô gái nói với giọng bình tĩnh và thật nhất của mình :
'Ơn chúa, ông thật có óc phán xét. Ông thấy rằng nó có vấn đề-

và những gì mà nó bao hàm. Ông không cố dàn dàn xếp qua loa và
phô ra những lời an ủi. '

'Tôi hiểu rất rõ ', Poirot đáp. 'Những gì mà tôi không hiểu là cô

muốn gì ở tôi? '

Carla Lemarchant đáp một cách giản đơn :
'Tôi muốn lấy John! Và tôi có ý định lấy John! Và tôi muốn có ít

nhất hai con gái và hai con trai. Và ông sẽ làm điều đó thành hiện
thực! '

'Ý cô là - cô muốn tôi nói chuyện với vị hôn thê của cô ư? À

không, những gì tôi nói thật là ngu ngốc! Đó là một chuyện gì đó khác
mà cô đang đề nghị. Hãy nói với tôi nghững gì trong tâm trí cô. '

'Lắng nghe này, ông Poirot. Nhớ lấy và nhớ rõ. Tôi đang thuê ông

điều tra một vụ giết người. '

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.