NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 146

Em sẽ nghe những tin xấu và em sẽ đau buồn nhưng những gì chị
muốn bày tỏ với em là tất cả chuyện này sẽ ổn thôi. Chị chưa bao giờ
nói dối em và chị không biết khi nói như vậy chị có thật sự vui vẻ
không-rằng chị cảm thấy một sự đúng đắn cần thiết và sự bình yên mà
chị chưa bao giờ biết trước đây. Nó sẽ ổn thôi, em yêu, sẽ ổn mà.
Đừng nhìn lại và hối tiếc hay đau khổ cho chị- hãy tiếp tục cuộc sống
của em và hãy thành công. Chị biết là em có thể mà. Tất cả sẽ ổn thôi,
em yêu, và chị sắp đi gặp Amyas. Chị không có một chút nghi ngờ nào
rằng chị và anh ấy sẽ ở bên nhau. Chị không thể sống thiếu anh ấy...
Hãy làm cho chị một điều này-sống hạnh phúc. Chị vừa kể với em-chị
thạt hạnh phúc. Người ta ai cũng phải trả món nợ của mình. Thật là dễ
chịu khi cảm thấy bình yên.
Chị thân yêu của em,
Caro.
Hercule Poirot đọc nó hai lần. Rồi ông trả nó lại. Ông nói :
‘ Đó là một lá thư rất đẹp, thưa quý cô-và nó là một lá thư rất đáng chú
ý. ‘
‘ Caroline ‘, Angela Warren đáp, ‘ là người rất đáng chú ý. ‘
‘ Vâng, một tâm trí khác thường... Cô cho rằng lá thư này ngụ ý sự vô
tội ư ? ‘
‘ Dĩ nhiên rồi ! ‘
‘ Nó nói đến không rõ ràng. ‘
‘ Bởi vì Caro biết rằng tôi không bao giờ mơ đến việc chị ấy mang tội
! ‘
‘ Có lẽ- có lẽ... Nhưng lẽ ra nó nên được hiểu theo cách khác. Theo
hướng bà ấy có tội và nếu được đền tội thì bà sẽ tìm thấy sự bình yên.

Ông nghĩ nó ăn khớp với sự mô tả về bà ở phiên tòa. Trong giây phút
này ông đã trải nghiệm những nghi ngờ mạnh mẽ nhất mà ông vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.