NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 159

Elsa trả lời : ‘ Đừng như một con đà điểu Châu Phi nữa. Thật là

không tốt khi cứ giả vờ như chị không thấy không biết tất cả chuyện
này. Amyas và tôi đang quan tâm nhau. Đây không phải là nhà chị. Nó
là của anh ấy. Và sau khi chúng tôi kết hôn tôi sẽ sống ở đây với anh
ấy ! ‘

Caroline đáp : ‘ Tôi nghĩ cô điên rồi. ‘
Elsa nói : ‘ Ồ không, ôi không điên, bà chị yêu quí ơi, và tôi biết

nó. Nó sẽ đơn giản hơn nhiều nếu chúng ta thành thật với nhau.
Amyas và tôi đang yêu nhau-chị đã thấy điều đó đủ rõ ràng rồi.chỉ có
một điều tử tế mà chị nên làm. Chị hãy trả tự do cho anh ấy. ‘

Caroline đáp : ‘ Tôi không tin một lời nào về những gì cô đang

nói. ‘

Nhưng giọng cô ta không có sức thuyết phục. Elsa đã bảo vệ

được mình.

Và trong giây phút đó Amyas Crale bước vào phòng và Elsa nói

với một tiếng cười :

‘ Nếu chị không tin tôi thì hỏi anh ấy đi. ‘
Và Caroline đáp : ‘ Tôi sẽ hỏi. ‘
Cô ấy không ngừng lại một chút nào. Cô nói :
‘ Amyas, Elsa nói anh muốn cưới cô ta. Chuyện này có thật

không ? ‘

Tội nghiệp Amyas. Tôi cảm thấy tiếc cho anh ấy. Nó làm cho một

người đàn ông cảm thấy ngu ngốc khi bị ép buộc trong tình cảnh như
vậy. Anh ấy đỏ mặt tía tai và bắt đầu quát tháo ầm ĩ. Anh ấy quay sang
Elsa và hỏi tại sao cô ả không thể giữ mồm giữ miệng ?

Caroline nói : ‘ Rồi chuyện này có thật không ? ‘
Anh ấy không nói gì, chỉ đứng đó luồn ngón tay vào trong cổ áo

sơ mi của mình. Anh ấy thường làm thế lúc còn là một đứa trẻ khi anh
rơi vào tình huống khó xử. Anh nói-và anh cố làm cho lời nói nghe có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.