NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 161

‘ À, tất cả thật khốn kiếp, bạn già ơi, anh đã mang nó trong lòng.

‘ Tôi không hiểu nó ‘, anh nói và than van. Rồi anh nói thêm : ‘

Nhưng cậu phải thừa nhận, Phil à, rằng một người đàn ông không thể
bị đổ lỗi cho việc đã không thể kiềm lòng trước cô ấy. Thậm chí
Caroline phải biết điều đó. ‘

Tôi hỏi anh ấy điều gì sẽ xảy ra nếu Caroline trở mặt và từ chối li

hôn với anh.

Nhưng ngay lập tức anh ấy rơi vào trạng thái lơ đãng. Tôi lặp lại

lời nhận xét và anh nói một cách thẫn thờ :

‘ Caroline sẽ không bao giờ hận thù. Cậu không hiểu đâu, bạn già

ơi. ‘

‘ Còn đứa bé ‘, tôi chỉ ra.
Anh ấy khoác tay tôi :
‘ Phil, bạn ơi, ý cậu là tốt-nhưng không thể tiếp tục kêu qua qua

như một con quạ. Tôi có thể giải quyết việc của mình. Mọi thứ sẽ ổn
thỏa cả thôi. Cậu sẽ thấy nếu nó không như vậy. :

Đó là tất cả con người Amyas-một người hoàn toàn lạc quan

không lí giải được. Anh nói ngay, một cách hớn hở :

‘ Cả lũ bọn họ xuống địa ngục cả đi ! ‘
Tôi không biết chúng tôi có nói gì nữa không, nhưng sau đó một

vài phút Caroline đường bệ trên mô đất. Cô ta đội một chiếc nón, thật
kì lạ, như rơi tõm xuống, chiếc nón màu nâu sẫm, khá là lôi cuốn.

Cô ta nói với một giọng bình thường như mọi ngày :
‘ Cởi chiếc áo khoác đầy vết màu vẽ đó ra đi, Amyas. Chúng ta

sẽ đi dự buổi tiệc trà của Meredith-anh không nhớ sao ? ‘

Anh ấy nhìn trân trối, hơi lắp bắp nói :
‘ Ô, anh quên mất. Ừ, dĩ-n- h-iên chúng ta sẽ đi. ‘
Cô nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.