NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 160

giá trị và uy quyền-và dĩ nhiên không thể kiềm chế được, tội nghiệp
anh ta :

‘ Tôi không muốn bàn tới nó. ‘
Caroline nói : ‘ Nhưng chúng ta dự định sẽ bàn bạc nó mà ! ‘
Elsa nói xen vào :
‘ Em nghĩ nó chỉ công bằng với Caroline khi chị ấy được nghe

kể. ‘

Caroline nói, rất trầm tĩnh :
‘ Điều đó đúng không, Amyas ? ‘
Anh ấy trông có vẻ hơi xấu hổ về bản thân mình. Đàn ông thường

như vậy khi phụ nữ dồn họ vào một góc.

Cô ta nói :
‘ Làm ơn trả lời em. Em phải được biết. ‘
Sau đó anh ấy hất đầu-đúng hơn là cái cách một con bò đực thể

hiện trong trường đấu bò. Anh cáu kỉnh nói :

‘ Đủ rồi-nhưng tôi không muốn bàn tới nó lúc này. ‘
Và anh quay người sải bước ra khỏi phòng. Tôi đi sau anh. Tôi

không muốn bị bỏ lại với những người phụ nữ. Tôi bắt kịp anh ấy tại
mô đất cao. Anh đang chửi rủa. Thật tình tôi chưa bao giờ thấy một
người đàn ông nào chửi rủa nhiều hơn thế. Rồi anh nói như điên.

‘ Tại sao cô ta lại không thể giữ mồm giữ miệng chứ ? Tai sao cô

ta không thể giữ cái lưỡi chết tiệt của mình lại ? Giờ thì đổ thêm dầu
vào lửa. Và tôi thì phải hoàn thành bức tranh đó, cậu có nghe không
Phil ? Nó là bức đẹp nhất mà tôi từng vẽ. Bức tuyệt nhất tôi thực hiện
trong đời mình. Và hai ả đàn bà ngu ngốc chết tiệt kia muốn làm hỏng
nó ! ‘

Sau đó anh bình tĩnh lại một chút và nói phụ nữ không có cảm

giác của sự cân xứng.

Tôi không thể kiềm được một nụ cười nhỏ. Tôi nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.