NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 218

‘ Tôi muốn hỏi bà một câu hỏi, thưa bà. ‘
‘ Vâng? ‘
Poirot nói:
‘ Sau khi nó hoàn toàn kết thúc-phiên tòa, ý tôi là-Meredith Blake có
đề nghị bà lấy ông ấy không? ‘
Elsa nhìn trân trân. Cô ta trông có vẻ khinh bỉ- hầu như chán chường.
‘ Vâng-ông ta có đề nghị. Tại sao? ‘
‘ Bà đã ngạc nhiên phải không? ‘
‘ Tôi có ngạc nhiên không ư? Tôi không nhớ. ‘
‘ Bà đã nói gì? ‘
Elsa cười lớn. Cô nói:
‘ Ông nghĩ là tôi đã nói gì? Sau Amyas-Meredith ư? Nó sẽ thật lố
bịch! Hắn ta thật ngu ngốc. Hắn luôn luôn khá là ngu ngốc. ‘
Cô đột nhiên mỉm cười.
‘ Hắn ta muốn, ông biết đó, bảo vệ tôi- ‘ chăm sóc cho tôi ‘- đó là cách
hắn đặt vấn đề! Hắn nghĩ như mọi người khác rằng phiên tòa ở nước
Anh là một sự thử thách khủng khiếp cho tôi. Và các phóng viên! Và
những đám đông la ó! Và tất cả bùn họ ném vào tôi. ‘
Cô nghiền ngẫm trong giây lát. Rồi nói:
‘ Tôi nghiệp lão Meredith! Đúng là một kẻ đần độn ‘ Và lại phá lên
cười.
IV
Một lần nữa Hercule Poirot lại chạm trán cái liếc mắt tinh anh, sắc sảo
của cô Williams và một lần nữa cảm thấy năm tháng đang tan biến đi
và chính ông lại là cậu bé trai nhỏ hiền lành và sợ sệt.
Ông giải thích, có một câu hỏi mà ông muốn hỏi.
Cô Williams kín đáo bày tỏ sự sẵn lòng nghe câu hỏi là gì.
Poirot chậm rãi nói, lựa chọn ngôn từ của mình một cách cẩn thận.
‘ Angela Warren đã bị thương khi còn rất nhỏ. Theo như những ghi
chép của tôi thì tôi tìm ra hai sự liên quan đến việc đó. Một trong số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.