NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 233

Hercule Poirot nhìn anh ta một cách hiền từ. Ông nói: ‘ Không nhất
thiết. ‘
Angela Warren gay gắt lên tiếng: ‘ Tôi không tin nó ‘ Có một tia sáng
thù địch lóe lên trong cái liếc mắt của cô về phía người gia sư nhỏ bé.
Meredith Blake đang kéo bộ ria mép của mình, khuôn mặt ông sững
sờ. Đơn độc, cô Williams vẫn không lo âu. Cô ngồi rất thẳng người và
hai má ửng đỏ.
Cô nói: ‘ Đó là những gì tôi đã nhìn thấy. ‘
Poirot chậm rãi nói: ‘ Dĩ nhiên, chỉ có mỗi lời nói của bà cho việc
này... ‘
‘ Duy chỉ có lời nói của tôi về việc đó. ‘ Đôi mắt xám không thể khuất
phục bắt gặp ánh mắt ông. ‘ Tôi không quen, ông Poirot, nghi ngờ
những gì tôi nói. ‘
Hercule Poirot cúi đầu. Ông nói:
‘ Tôi không nghi ngờ lời nói của bà, bà Williams. Những gì bà thấy
diễn ra chính xác như bà nói-và chính bởi những gì bà thấy tôi đã nhận
ra rằng Caroline Crale vô tội-không thể có tội. ‘
Lần đầu tiên, người đàn ông trẻ cao ráo với khuôn mặt lo lắng kia,
John Rattery, cất lời. Anh nói: ‘ Tôi rất muốn biết tại sao ông lại nói
như vậy, ông Poirot. ‘
Poirot quay sang anh ta.
‘ Dĩ nhiên. Tôi sẽ kể với anh. Những gì bà Williams thấy-bà ấy thấy
Caroline Crale rất cẩn thận và lo lắng lau chùi những dấu vân tay và
sau đó ấn dấu vân tay người chồng đã chết của bà lên chai bia. Lên
chai bia, hãy chú ý. Nhưng chất Coniine thì ở trong cái ly-không phải
trong cái chai. Cảnh sát không phát hiện dấu vết nào của chất Coniine
trên cái chai, không bao giờ có chút Coniine nào trong cái chai. Và
Caroline Crale không biết điều đó. ‘
Bà ấy là người được cho là đã đầu độc chồng mình mà lại không biết
ông ta bị đầu độc như thế nào. Bà ấy nghĩ rằng chất độc ở trong cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.