NĂM CHÚ LỢN NHỎ - Trang 238

CHƯƠNG 4. SỰ THẬT

Angela chậm chạp nhìn quanh. Đôi mắt cô, cứng rắn và khinh bỉ, nhìn
khắp lượt những gương mặt đang đổ dồn về mình.
Cô nói:
‘ Các người là những kẻ ngu ngốc mù quáng-tất cả các người. Các
người không biết rằng nếu tôi đã làm việc đó tôi sẽ tự thú! Tôi không
bao giờ để Caroline chịu đựng những việc tôi đã làm. Không bao giờ!

Poirot nói:
‘ Nhưng cô đã động vào chai bia. ‘
‘ Tôi? Bỏ gì đó vào chai bia ư? ‘
Poirot quay sang Meredith Blake.
Nghe này, monsieur. Trong bản tường thuật những gì đã xảy ra ở đây,
ông miêu tả đã nghe những âm thanh trong căn phòng này, bên đưới
giường ngủ của ông, vào buổi sáng ngày xảy ra tội ác. ‘
Blake gật đầu:
‘ Nhưng nó chỉ là một con mèo. ‘
‘ Làm sao ông biết đó là một con mèo? ‘
‘ Tôi - tôi không thể nhớ được. Nhưng nó là một con mèo. Tôi hoàn
toàn chắc chắn đó là một con mèo. Cái cửa sổ bị mở ra chỉ đủ rộng
cho một con mèo chui vào. ‘
‘ Nhưng nó không cố định ở vị trí đó, Khung trượt của cửa sổ di
chuyển được một cách thoải mái. Nó có thể được đẩy lên và một
người có thể chui vào. ‘
‘ Vâng, nhưng tôi biết đó là một con mèo. ‘

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.