NĂM EM GẶP ANH - Trang 123

“Tất nhiên là tôi biết điều đó. Còn anh thì sao? Tôi đọc thấy là anh mất

việc.” Tôi nói huỵch toẹt một cách cay nghiệt, anh nhìn tôi dò xét với cái
kiểu bối rối, tò mò, tự ái mỗi khi tôi đốp chát, thường xuyên mỗi khi tôi nhớ
ra rằng tôi không thích anh.

“Tôi không mất việc,” anh nói. “Tôi đang nghỉ phép - cũng là chế độ về

vườn, sự thật là vậy. Chỉ là, không giống cô, tôi tự quyết định nghỉ.”

“Để tắm trăng à,” tôi nói. Anh cười to. “Ừ.”
Heather và tôi luôn luôn gọi như vậy khi chúng tôi còn trẻ hơn bây giờ:

ngủ đêm ngoài trời dưới ánh trăng. Ý nghĩ về Heather nhắc nhớ quan điểm
vốn dành cho anh và tôi im bặt. Tôi biết anh để ý đến sự thay đổi của tôi, cái
cách tôi chuyển từ nóng qua lạnh đối với anh chỉ trong vòng một giây.

“Mặc dù đó chỉ là tạm thời mà thôi, cái kỳ nghỉ ấy. Trong quá trình điều

tra tư cách đạo đức của tôi,” anh làm ra vẻ giọng nói bình thường.

Tôi đọc ra ẩn ý của câu nói. “Anh bị đình chỉ.”
“Họ gọi đó là chế độ về vườn.”
“Trong bao lâu?”
“Một tháng. Còn cô?”
“Một năm.”
Anh rít lên. “Cô đã làm cái gì để bị như vậy?”
“Đó không phải là một án tù. Tôi đã không làm cái gì hết. Tôi cũng đâu có

làm việc cho đối thủ cạnh tranh.”

Anh dò xét tôi trong yên lặng kéo dài, đủ thời gian để tôi bình tĩnh lại.

“Vậy cô định sẽ làm gì?”

“Tôi có một vài ý tưởng.” Tôi nói. “Có một năm để nghĩ về chúng cũng

tốt.” Tôi không tin, không tin bất kỳ lời nào mình vừa nói. “Anh thì sao?”

“Tôi sẽ quay lại đó khi tất cả được làm rõ. Tôi có một chương trình trên

sóng radio.”

Tôi xem thử anh có đang nói đùa không, nhưng rõ ràng anh không hề đùa

giỡn. Tôi đã từng nghĩ là anh luôn tỏ vẻ ai cũng biết mình, rằng anh gắn tên
tuổi trên ngực như một huy hiệu của danh dự - mặc dù tôi không chắc danh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.