NĂM EM GẶP ANH - Trang 155

Lặng yên.
“Tôi có một chị họ: Eileen,” đột nhiên anh nói. “Chị có bộ ngực lớn nhất,

ngay cả khi còn bé. Tất cả những gì tôi nhớ khi nghĩ đến chị ấy là...” Anh
giữ hai cánh tay căng ra bên ngoài vồng ngực và ôm chặt những bình không
khí to bự. “Tôi luôn luôn mê chị ấy. Vú Mảnh vụn, chúng tôi luôn luôn gọi
chị ấy như vậy, bởi vì mọi thứ thường rơi ngay xuống đó, cô biết đấy. Giống
như một cái ngăn kệ hở?”

Chúng ta quay nhìn Fionn khi anh nói, không nhìn nhau. Cả hai dựa lưng

vào vách nhà tôi, mặt quay ra ngoài.

“Chị ấy bây giờ đã có vài đứa con. Dạo này chúng xệ xuống đây...” Anh

thả hai cánh tay xuống vì thế bộ ngực tưởng tượng đó rơi xuống gần vòng eo
của anh. “Nhưng nếu ngày mai chị ấy nói với tôi chị là con nuôi... tôi sẽ, cô
biết không?”

“Ôi Matt,” tôi thở dài.
Tôi nhìn anh và thấy trên khuôn mặt của anh có vẻ tinh nghịch. Tôi lắc

đầu. Câu chuyện của anh chẳng biết là thật hay không, anh đang cố ý lên
dây cót cho tôi thôi. Tôi không cắn câu đâu.

“Chị của cô, chị ấy...”
“Bị hội chứng Down,” tôi chặn lời anh, khuỳnh tay lên, sẵn sàng chiến

đấu. Luôn luôn sẵn sàng: Anh đã nói cái gì về chị của tôi? Nguồn gốc của
hầu hết mọi xung đột thời mới lớn của tôi. Một số thứ không bao giờ thay
đổi.

Anh có vẻ sửng sốt và tôi nới lỏng tư thế của mình một chút.
“Tôi định nói, chị của cô là một người hâm mộ âm nhạc.”
Tôi nheo mắt nhìn anh một cách nghi ngờ và kết luận là anh có vẻ thành

thật. “Ồ.” Ngừng lại. “Vâng, chị ấy là vậy.”

“Cô ấy có lẽ còn hiểu biết nhiều hơn cả tôi.”
“Đó là thứ không cần động não.”
Anh mỉm cười. “Tôi đã tổ chức một sự kiện cho cô ấy vào tuần tới. Một

chuyến tham quan đài phát thanh. Cô nghĩ cô ấy có hứng thú không? Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.