NĂM EM GẶP ANH - Trang 156

cho là cô ấy có thể thích - Tôi đã từng tổ chức nó cho mọi người trước kia,
nhưng chưa bao giờ có ai giống như chị cô mà tôi nghĩ sẽ thật sự đánh giá
đúng điều đó, nhận được đầy đủ lợi ích. Cô nghĩ sao?”

Tôi sửng sốt nhìn anh chằm chằm, cố xoay sở một cái gật đầu nhanh.
“Tốt. Tôi hy vọng tôi có thể hỏi câu này chứ, tôi chỉ muốn biết nên làm

thế nào? Tôi chở cô ấy đến đó, hoặc cô có muốn chở không? Hoặc chị cô tự
đi đến đó?”

Tôi ngạc nhiên nhìn anh chằm chằm. Tôi không nhận ra anh. Anh đã tổ

chức một chuyến tham quan cho chị tôi và chu đáo lo lắng cả đến những
việc hậu cần, những việc này vượt ra ngoài nhận thức của tôi. “Anh đã tổ
chức một chuyến tham quan cho chị ấy à?”

Anh trông có vẻ bối rối. “Tôi đã nói là tôi sẽ làm. Điều đó có sao không?

Tôi có nên hủy không?”

“Không, không,” tôi vội vã nói. “Chị ấy sẽ vui lắm.”
Tôi cố tìm những từ ngữ tiếp theo. “Chị ấy tự bắt xe buýt,” tôi nói, lại thủ

thế. “Anh biết không, chị ấy thành thạo tuyệt đối về việc đó.”

“Tốt.” Đôi mắt anh dò xét tôi. Tôi ghét điều này. “Nhưng tôi có thể chở

chị đi” , tôi nói. “Nếu điều đó không sao.”

“Tất nhiên.” Anh ta mỉm cười. “Cô là một người chị bảo hộ.”
“Em chứ,” tôi nói. Anh cau mày.
“Chị ấy lớn tuổi hơn tôi.”
Dường như anh đã hiểu ra. Anh có vẻ nhận thức rõ. Nhưng đầy chế nhạo.

“Điều đó có lý. Cô ấy trưởng thành hơn.”

Một nụ cười do dự ở khóe môi nhưng tôi không cho nó xảy ra. Tôi hướng

ánh mắt ra ngoài nhìn Fionn. Anh nhìn theo.

Tôi và anh quan sát Fionn nhặt cái vồ.
“Cô có thực sự đồng ý cho nó làm chuyện đó không?” anh hỏi.
“Anh có đồng ý không?”
“Chúng không phải là đá của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.