NĂM EM GẶP ANH - Trang 164

“Cháu là đồng sáng lập của một công ty được gọi là Nhà máy Ý tưởng.

Chúng cháu thực hiện những ý tưởng, bổ sung ý tưởng và chiến lược cho
những công ty khác.”

“Văn phòng tư vấn à?” anh hỏi. “Không.” Tôi lắc đầu.
“Vậy thì quảng cáo.”
“Không không,” tôi phản đối.
“Ồ, không rõ ràng cho lắm, chính xác nó là...”
“Không la lớn cho mọi người cùng nghe, Matt, nó là như vậy đấy,” tôi

đốp chát.

“Hô hô hô,” anh cười như hát, biết là đã chạm trúng nọc và tôi đã phản

ứng một cách hoàn hảo, làm sự việc diễn tiến có lợi cho anh. “Cháu đã xúc
phạm cô ấy, bác sĩ J, không biết vì sao, một lúc nào đó,” anh giải thích.

“Tại sao chỉ có lúc đó? Tại sao không phải tất cả mọi lời anh nói đều xúc

phạm tôi?” Tôi biết điều đó giờ không còn đúng nữa và cảm thấy mình thật
tệ. Đã có những lần lời nói của anh dỗ dành an ủi tôi.

Tôi nhìn qua khu vườn của mình, điều duy nhất có thể làm tôi quên đi

mọi việc trong những ngày này, điều duy nhất sẽ giúp tôi thoát khỏi cuộc nói
chuyện này và ngăn tôi thốt lên lời gì có thể gây hối hận. Anh ở trong trạng
thái vui vẻ cho đến bây giờ, nhưng nếu tôi cứ tiếp tục chọc tức, anh có thể sẽ
rạn nứt và tôi cũng vậy.

“Cô sẽ làm gì?” Bác sĩ Jameson hỏi, và cảm giác như tôi đã quay lại từ

một nơi xa xăm nào đó để trả lời ông ta.

“Cháu đang nghĩ đến việc xây một cái đài phun nước,” tôi nói.
“Tôi không có ý...”
“Cô ấy đã hiểu ý chú muốn nói gì mà.” Anh quan sát tôi đầy vẻ quan tâm.
“Cặp vợ chồng sống bên cạnh nhà cháu, bác sĩ J,” tôi nói, mà không nhận

ra rằng giờ tôi đang dùng biệt danh của anh ta đặt cho ông cho đến khi ông
phản ứng lại.

“Nhà Lennons,” ông ấy nhắc tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.