NĂM EM GẶP ANH - Trang 17

Tôi thường làm việc với đàn ông. Hầu hết bọn họ là lũ chết tiệt, một số có

vẻ buồn cười, vài người thì dễ thương. Ngoài thời gian làm việc ra, tôi
không muốn phí giờ với họ, câu tiếp theo nghe có vẻ vô nghĩa nhưng thật sự
là vậy. Trong nhóm mười người, tôi đã ngủ với ba người. Trong ba người
đó, tôi hối hận đã ngủ với hai người, nhưng người thứ ba tôi không hối hận
đã ngủ cùng thì lại rất hối hận vì đã ngủ với tôi. Thật là bất hạnh!

Tôi không nhớ con người ở nơi làm việc. Đó là điều quấy rầy tôi nhất

trong cuộc sống. Họ thiếu lương tâm, có những quan điểm đầy thành kiến và
ấu trĩ, cực kỳ đáng thất vọng, lệch lạc, thiếu thông tin và nguy hiểm đến mức
không nghe nổi. Tôi không phải là người giận hờn vu vơ. Tôi thích những
trò đùa không phải về màu da hay giới tính diễn ra một cách đúng đắn trong
một môi trường có kiểm soát, và khi hiển nhiên trò đùa là cái giá phải trả
của những kẻ dốt hay nói chữ. Tôi không ưa gì các cuộc tranh luận cho ra
đúng sai. Tôi muốn mọi người tự biết điều đó từ khi được sinh ra. Tự cảm
nhận được một vết chích của xét nghiệm gót chân

[3]

hoặc tự lương tâm biết

được điều đúng sai.

Hoàn cảnh không có việc làm khiến tôi phải đối mặt với những điều đáng

ghét nhất trên thế giới, cũng như trong bản thân mình. Trong công việc, tôi
có thể trốn tránh, bị làm cho xao lãng. Không còn công việc, tôi phải đối mặt
với vài thứ mà hồi giờ vẫn né tránh, phải nghĩ về chúng, đặt dấu hỏi và tìm
cách để đối phó. Điều này bao gồm cả mối quan hệ láng giềng khi tôi
chuyển đến cách đây bốn năm mà vẫn chẳng ra sao cho đến nay.

Nó cũng bao gồm chuyện xảy ra vào buổi tối: Tôi không chắc bằng cách

nào đó trước kia tôi có thể lờ nó đi, hay là nó đã tăng mức độ lên, hay chỉ vì
sự rảnh rỗi đã khiến tôi bị nó thôi miên, gần như là ám ảnh. Nhưng đã 10 giờ
tối, chỉ vài tiếng nữa là đến trò tiêu khiển hàng đêm của tôi.

Đó là đêm Giao Thừa. Lần đầu tiên trong đời tôi trơ trọi một mình. Đó là

quyết định của tôi bởi một vài lý do: đầu tiên, khí hậu thật là khủng khiếp
đến nỗi tôi không thể lê thân mình đi ra ngoài sau khi đầu tôi gần như bị
đông cứng lúc mở cửa lấy món ăn Thái - từ một người đàn ông can đảm đã
chiến đấu với thời tiết để giao thức ăn cho tôi. Những chiếc bánh quy tôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.