NĂM EM GẶP ANH - Trang 21

3

Tôi không phải là kẻ chuyên rình rập người khác nhưng khó mà không

quan sát anh được. Anh tự nguyện biểu diễn một tiết mục xiếc và tôi tự
nhiên trở thành khán giả bất đắc dĩ. Chúng ta sống đối diện nhau trong cái
ngõ cụt ở vùng ngoại ô Sutton, Bắc Dublin, nơi đã được xây dựng từ thế kỷ
thứ 17 và rồi được hiện đại hóa thành một vùng ngoại ô kiểu Mỹ. Cư dân ở
đây có những khu vườn rộng, không có hàng rào hay bụi cây nào ngăn cách
lối đi giữa các khoảng đất, không có cổng, không có thứ gì để ngăn một
người đi thẳng đến trước cửa nhà. Vườn phía trước thường lớn hơn vườn
phía sau và vì thế toàn bộ con đường hãnh diện vắt qua mặt trước những khu
vườn, nơi mà mỗi tấc đất đều được chải chuốt, chăm sóc và tưới tắm. Ngoại
trừ hai hộ gia đình nhà anh và tôi thì mọi người khác sống ở con đường này
đều đã nghỉ hưu. Họ sử dụng khoảng thời gian vô tận của mình trong những
khu vườn, và bởi vì họ ở ngoài trời, trước nhà, nên mọi người đều biết ai đến
ai đi trong khoảng thời gian nào. Tuy nhiên không có tôi, hoặc anh. Chúng
ta không phải là những người làm vườn và cũng không nghỉ hưu. Anh có lẽ
lớn hơn tôi khoảng 10 tuổi nhưng chúng ta vẫn ít hơn tuổi của con đường
khoảng 30 năm. Anh có ba đứa con, tôi không chắc chúng bao nhiêu tuổi
nhưng đoán một đứa đang ở tuổi vị thành niên và hai đứa khác thì dưới 10
tuổi.

Anh không phải là một ông bố tốt; tôi chưa từng thấy anh chơi cùng với

lũ trẻ.

Anh đã sống đối diện nhà tôi kể từ khi tôi chuyển đến, không thể tin được

anh đã luôn làm phiền tôi, nhưng do đi làm hàng ngày, có nhiều thú tiêu
khiển và từng nghĩ rằng trên thế giới có nhiều việc quan trọng hơn - nên tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.